Tử Thất Thất...... Phụ thân?
Hai mắt Mặc Tử Hàn khiếp sợ, tất cả các bộ phận trong thân thể hắn dường như đều ngừng hoạt động.
Chợt!
Trong đầu hắn chợt nhớ tớibuổi tối định mệnh của mười năm trước, tay phải Mặc Hình Thiên lôi kéo một cánh tay của người đàn ông, đem thân thể một người đàn ông toàn là vết thương đến trước mặt của hắn. Hắn còn nhớ rõ khi đó áo sơ mi trắng của ông ta đã chuyển sang màu đỏ tươi của máu, toàn thân đều là vết đao thật dài, giống như là bị người khác cố ý cắt trầy da sứt thịt, mà hơi thở của ông ta cũng vô cùng yếu, giống như là một người chết, khi đó...... Mặc Hình Thiên đem môt cây dao đặt vào tay hắn, lạnh lùng ra lệnh, "Giết hắn, đây là nhiệm vụ thứ nhất của ngươi, nếu như ngươi không tự tay giết hắn, như vậy...... Ta liền sẽ đích thân giết chết ngươi!"
Khi đó, hai tay hắn run run cầm con dao lạnh như băng, nhìn khuôn mặt lãnh khốc, nhìn ánh mắt tàn ác, nghe giọng nói lạnh lùng thanh âm của Mặc Hình Thiên, hắn thật sự rất sợ thật sự sợ. Nhưng từ đáy lòng như có một giọng nói khác cho hắn biết, nếu như hắn có thể nghe lời ông ta, giết chết người đàn ông này, nói không chừng ông ta sẽ nhìn hắn với con mắt khác. Bởi vì bọn họ là hắc đạo, cho nên nhất định không thể nương tay, nhất định phải học được lòng dạ ác độc, cho nên chỉ cần hắn giết người đàn ông này, hắn nhất định sẽ được đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3269025/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.