Mặc Tử Hàn nghe tiếng đứt quãng của cô, bỗng trầm mặc không đáp.
Tử Thất Thất nhìn đôi môi mím chặt của hắn, cô cứ chờ, chờ, chờ thật lâu, nhưng hắn vẫn không nói gì cả.
Tại sao không trả lời cô?
Tại sao không phủ nhận?
Tại sao phải trầm mặc?
Chẳng lẽ...... Thật sự là hắn sao?
Không!
Chuyện này không thể nào!
"Mặc Tử Hàn......" Cô mở miệng, dùng hai tay nắm chặt cánh tay hắn, nói, "Anh nói cho em biết, chuyện ba nẹ em chết không có liên hệ gì với anh, anh nói cho em biết đi...... Mau nói đi...... Nói cho em biết...... Nói đi......"
Mặc Tử Hàn nhìn nước mắt trào ra trong đôi mắt cô, nhìn sự thống khổ trên gương mặt cô, hắn từ từ mở đôi môi của mình, muốn phủ nhận mọi chuyện, nhưng lời Thủy Miểu mới nói không ngừng vang lên bên tai hắn, không ngừng nhắc nhở hắn, nếu mình phủ nhận chuyện này, vậy Thiên Tân có thể sẽ xảy ra chuyện, hơn nữa hắn dường như còn nghe được thanh âm cuồng tiếu của Thủy Miểu, nghe được cô ta đắc ý nói với hắn: anh rốt cuộc lựa chọn người phụ nữ anh yêu nhất hay chọn con trai bảo bối của anh?
Đáng chết!
Hắn phải mở lời thế nào? Trả lời thế nào? Như thế nào mới có thể đồng thời giữ được hai người bọn họ?
Hắn không muốn mất đi ai cả!
Tử Thất Thất nhìn hắn, nhìn dáng vẻ do dự của hắn, trái tim chìm dần chìm dần xuống đáy biển đen ngòm.
Hắn tại sao một câu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3269015/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.