Tử Thất Thất quan sát Thủy Miễu cười, mặc dù đã yên tâm, nhưng vẫn còn có chút chua xót, không thể biết được đây là loại cảm giác gì.
"Được! Vậy cô nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai tôi sẽ trở lại thăm cô!" Cô thỏa hiệp.
"Ừ!" Thủy Miểu mỉm cười gật đầu.
Tử Thất Thất từ từ xoay người theo hướng cửa phòng rời đi, Thủy Miểu nhìn theo bóng cô, đưa mắt nhìn cô rời đi. Thời điểm bóng dáng Tử Thất Thất biến mất, Thủy Miễu nhìn sang người còn lại trong phòng, lúc này hai mắt Mặc Tử Hàn lạnh như băng, thậm chí tràn đầy tức giận.
"Chuyện lần này, là cô giở trò quỷ phải không?" Mặc Tử Hàn lạnh lùng mở miệng, rõ ràng là câu hỏi nhưng từ trong miệng hắn cũng là như vậy kiên định nói ra.
"Không phải tôi!" Thủy Miểu phủ nhận.
"Cô cho rằng cô có thể gạt được tôi?"
"Tôi không có!"
"Cô còn dám nói láo!"
"Tôi không có nói láo, thật không phải là tôi, tôi cái gì cũng không có làm, tôi thật sự không có làm tại sao anh không tin tưởng tôi? Tôi dùng thân thể của mình cứu nữ nhân của anh, nhưng anh một câu cám ơn cũng không có,luôn nặng lời trách cứ tôi. Tôi hiểu rõ anh là chủ nhân của tôi, tôi không có phản bác quyền lợi của anh, nhưng tôi cũng là phụ nữ, hơn nữa còn là một người rất hâm mộ, thậm chí yêu mến Tử Thất Thất. Anh làm ơn đừng nói nặng lời như vậy, những từ đó thật sự làm tôi tổn thương.....Được! Nếu như anh nhận định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3269012/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.