Tử Thất Thất nghe Mặc Tử Hàn nói, trong lòng từ từ có chút an tâm, nhưng hai mắt vẫn nhìn Mặc Thiên Tân ngủ say, lo lắng muốn hắn mau chút tỉnh lại.
"Em có thể vào xem hắn một chút? Em muốn ngồi bên cạnh hắn, em muốn khi hắn tỉnh lại nhìn thấy em đâu tiên!" Cô nhẹ giọng nói.
"Được, anh liền kêu bác sĩ sắp xếp!" Mặc Tử Hàn nhẹ giọng nói xong, liền xoay người tránh ra.
Tử Thất Thất nhìn chằm chằm mặt Mặc Thiên Tân bên trong phòng bệnh ICU, khóe miệng hơi nâng lên, nhiều cảm xúc hỗn loạn.
......
Bên trong phòng bệnh ICU
Mặc Thiên Tân lẳng lặng nằm trên giường bệnh, trầm trầm lâm vào trong mộng cảnh.
Ở trong mộng......
Hắn một lần nữa thấy được Tuyết Minh, Tuyết Minh đứng trước mặt mình, t hai mắt rong suốt nhìn thẳng hắn, khóe miệng như cũ mỉm cười thản nhiên, mặt đầy thoải mái, sau đó hắn từ từ mở môi, nhẹ giọng tái diễn hắn trước khi chết, "Mặc Thiên Tân, em nhất định phải vững vàng nhớ kỹ cho anh, em phải chăm sóc muội muội của anh thật tốt, em phải thay anh báo thù, em phải hoàn thành tất cả tâm nguyện của anh, em tuyệt đối không được quên..., em tuyệt đối không được quên tâm nguyện của anh, tuyệt đối không được khi dễ muội muội anh, anh đã đem trái tim của anh cho em, anh đã đem mạng của anh cho em, cho nên đây là em thiếu nợ của anh...... Là em nợ anh...... em nợ anh...... Em nợ anh...... Thiếu nợ anh......"
Mặc Thiên Tân nghe lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268971/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.