Chung Khuê lộ ra nụ cười giảo hoạt, hắn cố ý thả chậm tốc độ, khoan thai mà nói, "Nếu như cậu thật có thành ý, tôi nghĩ tôi cũng nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời vừa lòng."
"Được!" Mặc Tử Hàn hạ quyết tâm, nhìn chằm chằm hắn nói, "Tôi đáp ứng ông!"
Chung Khuê trên lộ ra vẻ mặt được như ý.
"Chậm đã!"
Thanh âm đột nhiên xuất hiện, khiến Mặc Tử Hàn và Chung Khuê cùng nhìn về phía cửa phòng.
Mặc Thâm Dạ và Phương Lam đồng thời xuất hiện tại cửa, bước nhanh vào, mà thanh âm vừa rồi chính là Mặc Thâm Dạ phát ra.
"Tôi không đồng ý, tôi không đồng ý để Mặc Tử Hàn nhường vị trí lão đại này!" Mặc Thâm Dạ lại lên tiếng, hai mắt không nhìn Mặc tử hàn, mà là Chung Khuê đứng ở cửa thang máy.
Đã sớm biết ông ta sẽ giở trò, bất quá hắn vốn không muốn hỏi tới, nhưng vị mỹ nữ bên cạnh này dường như không thích ở trong xe làm vận động, cho nên không thể làm gì khác hơn là xuống xe tới xem một chút, thật đúng là không nhìn không biết, vừa nhìn lại bị hù cho giật mình.
Khuôn mặt đắc ý của Chung Khuê biến mất, chân mày nhíu lại nhìn hắn.
Mặc Tử Hàn kinh ngạc nhìn bọn họ, bực dọc hỏi, "Hai người làm sao vào được!"
"Chúng tôi nếu như không vào, ngai vàng trùm xã hội đen cao cao tại thượng của anh không phải mất rồi sao, chúng tôi đây chính là cố ý tới cứu anh, anh không thể nói lời cảm ơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268963/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.