Mặc Thiên Tân ngạc nhiên nhìn Tử Thất Thất đang có vẻ mặt cực kỳ vui vẻ, sau đó cậu tà ác nói: “Mẹ thật hư! Cư nhiên lừa chúng con!”
“Ai bảo hai người hợp lại bắt nạt mẹ?” Tử Thất Thất quay sang nhìn cậu chằm chằm.
“Mẹ, con sai rồi. Nhưng thật ra con luôn đứng về phía mẹ, vĩnh viễn đứng về phía mẹ nha, không bằng…. Chúng ta…. Hắc, hắc, hắc…” Mặc Thiên Tân đột nhiên cười tà ác, vẻ mặt xấu xa.
Tử Thất Thất thấy cậu có ý nghĩ xấu, vẻ mặt cùng nụ cười đều hiện lên vẻ tà ác, liền giơ ngón trỏ chỉ vào cậu nói: “Con nha, con nha… xấu nhất phải là con mới đúng”
“Hắc, hắc, con hư cũng do di truyền từ mẹ nha, mẹ con mình cũng giống nhau thôi!”
“Tốt lắm! Cứ quyết định vậy đi” Tử Thất thất vui vẻ nói, đồng thời đưa ngón áp út ra.
“Được!” Mặc Thiên Tân đồng ý, cũng giơ ngón áp út ra, ôm lấy cô.
Hai người cười gian xảo, trong lòng cùng nhất trí, đùa giỡn… Mặc Tử Hàn!
………..
Một phút sau.
Cửa phòng bệnh đột nhiên bị mở ra một cách thô bạo, Mặc Tử Hàn và Bạch Trú vội vội vàng vàng đi vào, nhưng khi nhìn thấy người trong phòng, cả hai đều kinh ngạc và sửng sốt.
Tử Thất Thất đang yên ổn ngồi trên giường bệnh, tay cầm ly nước, uống một ngụm.
Tay Mặc Thiên Tân cũng đang cầm ly nước, ngồi trên giường nhẹ nhàng uống từng ngụm.
“Uhm… trà này mùi vị không tệ!” Tử Thất Thất tán thưởng
“Uhm… đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268929/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.