Tử Thất Thất nhìn gương mặt tức giận kia, ngay lập tức hốt hoảng nói: “ Em….Em cũng không muốn đồng ý đi nha”.
“Vậy vì sao không từ chối thẳng”. Mặc Tử Hàn bất mãn hỏi.
“Bởi vì…..Bời vì……Bởi vì”. Tử Thất Thất mở miệng ngập ngừng, không ngừng lặp lại hai chữ này, hoàn toàn không thể lấy lí do qua loa với anh.
“Bởi vì sao?”. Mặc Tử Hàn truy đến cùng.
“Ách…….”. Tử Thất Thất hoàn toàn không còn từ ngữ nói.
Cô muốn kể lại lời Hạ Thủy Ngưng vừa nói trong điện thoại cho anh sao? Cho dù có định nói, anh cũng sẽ không nghe đâu? Bởi vì căn bản anh không để chuyện của người khác vào trong mắt, nhưng mà cô không nghĩ sẽ nói dối để lừa gạt anh, cho nên……. Rốt cuộc thì làm thế nào mới tốt?
Mặc Tử Hàn nhìn gương mặt cô rối rắm, chân mày nhíu lại thật sâu, lạnh lùng mở miệng, nói: “Tại sao không nói? Vì sao không trả lời anh? Tóm lại là vì sao?”.
“Bởi vì…..”. Tiếng nói Tử Thất Thất lại kéo dài một lần nữa, đầu hơi rũ xuống, trong hốc mắt đôi mắt không ngừng loạn chuyển, liên tục hoang mang nghĩ đến biện pháp, đến cuối cùng, cô đột nhiên ngẩng đầu, dùng đôi mắt long lanh nước nhìn anh, miệng nhỏ hơi hơi cong lên, mày cũng hơi hơi nhăn lên, còn đôi tay chắp ở trước ngực, ngón tay giữa chống lên chiếc cằm, nũng nịu nói: “Làm ơn……..Chỉ một lần này…….Có được không?”.
Đột nhiên chứng kiến thấy bộ dạng cô làm nũng, hai mắt Mặc Tử Hàn ngay lập tức trợn to, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268911/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.