"Cẩn thận - -"
Tử Thất Thất đột nhiên kêu to, một tay bắt lấy cánh tay Mặc Tử Hàn, đồng thời một bước tiến lên xoay người, dùng tay kia ôm lấy anh, cả người đưa lưng về phía cỗ xe Audi màu đen kia, trong nháy mắt, cô cảm giác được sau lưng có thứ gì đó mạnh mẽ tiến vào cơ thể, nhưng cô lại không có cảm giác đau đớn, chẳng qua là cảm thấy rất an tâm, bởi vì phát súng này.... Cô xác định không có bắn trúng anh.
Mặc Tử Hàn ngây ngốc đứng tại chỗ, hai mắt vẫn duy trì trạng thái kinh ngạc nhìn cỗ xe Audi màu đen kia, nhưng kinh ngạc của của anh cũng không phải việc thấy chiếc xe, cũng không phải là thấy được việc chiếc xe xông lên, càng không phải bởi vì nghe thấy tiếng súng, mà bởi vì hành động kinh người của Tử Thất Thất. Ngay lúc tay cô bắt lấy anh, anh liền kinh ngạc đầu óc không cách nào vận chuyển, mà lúc chiếc xe Audi kia lái đi trước mắt, anh mới thình lình phục hồi, lúc này..... Cả thân thể Tử Thất Thất đã vô lực ngã vào lòng anh.
Hai tay anh ôm lấy cô, chất lỏng nóng ấm sềnh sệch dính lên tay anh.
"Thất Thất....." Thanh âm của anh run rẩy, trái tim cuồng loạn.
Tử Thất Thất hai chân vô lực, chậm rãi trượt xuống, hai đầu gối quỵ xuống, sau đó ngồi liệt trên mặt đất.
Mặc Tử Hàn theo đó ngồi xuống, ôm lấy cơ thể cô, nhìn khuôn mặt cô dần trắng bệch.
"Thất Thất.... Em không sao chứ? Thất Thất.... Em không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268898/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.