Nơi đây là câu lạc bộ đêm lớn nhất thành phố X, tất cả nhân viên đều là phụ nữ, khách mời là đàn ông, mỗi đêm mở cửa lúc 8 giờ, mỗi đêm mỗi người chỉ tiếp một khách.
Tên tiệm là Bách Hoa Các, tên như ý nghĩa, ở đây có một trăm phụ nữ, mỗi người đều là những bông hoa xinh đẹp kiều diễm, tướng mạo, dáng người, tài nghệ đều đã được đào tạo đặc biệt. Mà song song, mỗi người được huấn luyện bí mật đều có khả năng nghe ghi nhớ tin tức, trí nhớ cực tốt. Cho nên nơi này bề ngoài phong cách như một quán rượu, nhưng ngầm là nơi chuyên thu thập tin tức tình báo cho nhà họ Mặc.
Nhưng đêm nay, có một chút khác biệt.
Bởi vì hôm nay là sinh nhật của hoa khôi Thủy Miểu, cho nên ngừng kinh doanh một ngày, phụ nữ không tiếp khách, đàn ông không mua hàng, chỉ đơn giản là đến dự tiệc sinh nhật, mặc dù không nói ra miệng, nhưng có tin đồn, đêm nay Thủy cô nương sẽ chọn ra một người đàn ông cùng trải qua một đêm tình, cô đã làm ở quán bar này bảy năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên tiếp khách qua đêm, vì vậy tất cả các nhân vật nổi tiếng, tất cả đàn ông đều dồn dập đến chúc mừng. Hoàn toàn không kiêng dè đến những lời đồn đại bên ngoài, chỉ mong muốn được chiếm giữ một đêm với hoa khôi.
Trong bữa tiệc.
Mặc Tử Hàn xuất hiện khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc, lúc này nhân vật làm mưa làm gió xuất hiện đúng là tin tức chấn động. Tuy chỉ mới xuất hiện trong giới kinh doanh nhưng khuôn mặt siêu cấp mê người, hơn nữa là tổng giám đốc điều hành toàn cầu, đứng tên trên hai mươi công ty lớn, công ty chi nhánh nhiều không đếm xuể, trong giới kinh doanh gọi là tổng giám đốc King, anh ta thật sự giống như là một con ngựa chiến, bất thình lình xông pha chiến trận, khiến cho tất cả kẻ thù trước mắt chết ngay lập tức.
Bữa tiệc vừa mới bắt đầu, hoa khôi Thủy Miêu xuất hiện ngay từ cái nhìn đầu tiên, liền khóa chặt trên người anh, mà cô mặc trên người bộ váy màu đỏ kiều diễm, sắc mặt mê người, ngay lập tức rung động toàn bộ hội trường, thu hút ánh mắt của tất cả đàn ông gắn lên trên người mình, nhưng chỉ duy nhất có Mặc Tử Hàn vẻ mặt lạnh lùng, không có một tia kinh ngạc nào, thậm chí ánh mắt anh còn lãnh đạm, yên lặng nhìn cơ thể cô rồi rời đi, giống như hoàn toàn chưa từng nhìn thấy.
Bởi trong tim anh, đã không còn có người phụ nữ nào có thể thay thế được Tử Thất Thất, trong mắt anh, không có người phụ nữ nào mặc màu đỏ mà có thể so sánh được với cô, khi Thủy Miểu xuất hiện, trong mắt anh cũng như tim anh, toàn bộ đều chỉ nghĩ đến Tử Thất Thất, khi anh nhìn thấy khuôn mặt cô, cũng chỉ nhớ đến người con gái kia, cho nên tầm mắt…….từ trên người cô vô ý dời đi.
Mà Thủy Miểu khi nhìn thấy tầm mắt anh dời đi, tâm trạng không khỏi cô đơn……
“Cảm ơn mọi người đã nể mặt đến dự bữa tiệc sinh nhật này của tôi, sau này mong mọi người quan tâm đến nhiều hơn, tôi thay mặt tất cả các cô nương ở Bách Hoa Các cảm ơn mọi người, như vậy bữa tiệc……….Chính thức bắt đầu!”.
Giọng nói Thủy Miểu nhẹ nhàng rơi xuống, âm nhạc liền vang lên, đàn ông phụ nữ ghép thành đôi bắt đầu khiêu vũ, Thủy Miểu đi qua đám người, đi thẳng đến trước mặt Mặc Tử Hàn, mỉm cười cực kì quyến rũ với anh.
Hai mắt Mặc Từ Hàn nhìn khuôn mặt mỹ diễm kia, khóe miệng từ từ nâng lên một nụ cười dịu dàng, mở miệng nhẹ giọng nói: “Sinh nhật vui vẻ!”.
Thủy Miểu nhìn khuôn mặt anh tuấn của anh, nghe được rõ ràng giọng nói của anh, ngay lập tức vui sướng lan tỏa trong lòng, cô hạnh phúc ôm chặt lấy cổ anh, vui vẻ nói to.
“Cảm ơn, cảm ơn điện hạ đã đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của tôi, cảm ơn ngài……..Cảm ơn!”. Cô không ngừng cảm ơn, cả người chợt trở nên hồi hộp, trái tim cũng không nhịn được đập loạn nhịp, trên mặt lập tức trở nên đỏ ửng, khiến cho nét mặt của cô trở nên kiều mị hơn.
Mặc Tử Hàn nhìn cô, khóe miệng vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt, vươn tay mình ra, vỗ lên cánh tay trắng noãn của cô, nói: “ Cảm ơn cái gì, nếu cô không mời tôi đến, tôi cũng sẽ đến ngắm cô”.
Thủy Miểu nghe được những lời này của anh, trong lòng ấm áp vô tận.
“Điện hạ, không mời tôi nhảy một điệu sao?”. Cô vui vẻ nói ra, vẻ mặt chờ đợi anh.
Trên mặt Mặc Tử Hàn hiện ra một giây do dự, sau đó cười nói: “ Đương nhiên, vị tiểu thư xinh đẹp này, thật vinh hạnh nhảy với đệ nhất mỹ nhân đêm nay bản nhạc đầu tiên?”. Anh nói xong, cực kì giống quý ông vươn tay phải của mình ra, hơi khom lưng xuống.
Mặc Tử Hàn nắm tay cô, ôm hông của cô, hành động hai người hài hòa từ từ tiến vào sàn nhảy, khi hai người đứng ở chính giữa sàn, mọi người ngay lập tức tản ra, vây thành một vòng tròn to xung quanh bọn họ, phụ nữ nhìn Thủy Miểu hâm mộ, đàn ông nhìn Mặc Tử Hàn tràn ngập ghen tị. Trên mặt hai người đều tràn ngập nụ cười, trước mặt biết bao nhiêu người hai mắt nhìn nhau, từng giây từng phút mãi không rời. Giống như một đôi tình nhân yêu nhau sâu đậm, nhàn nhã mà sở hữu lẫn nhau……
Ba phút ngắn ngủi, tiếng nhạc dừng hẳn, mọi người đều vỗ tay tán thưởng, Thủy Miểu nở nụ cười, nhưng trên mặt Mặc Tử Hàn vẫn duy trì một nụ cười nhàn nhạt, không có nửa phần giảm bớt, cũng không có nửa phần gia tăng, nhưng ngay vào lúc quan trọng này thì bỗng nhiên nổi lên, “Ầm---“ một tiếng, cửa chính đại sảnh đột nhiên mở ra.
Mọi người đều dừng lại tiếng nói, dừng lại vỗ tay, âm nhạc cũng im lặng. Ngay lúc này, toàn bộ đại sảnh đều im lặng. Ngay cả hô hấp dường như cũng ngừng lại, vô số ánh mắt đều đổ ra phía cửa.
Mặc Thâm Dạ anh tuấn trên người mặc lễ phục màu bạc, dưới ánh đèn hơi hơi lóe lên ánh sáng lấp lánh, giống như hoàng tử từ trong truyện cổ tích bước ra, một cô gái đứng bên cạnh anh, trên người mặc bộ váy dài màu đen, làn váy sau lưng chạm xuống mặt đất, váy ngắn trên đầu gối, dưới làn váy lộ ra hai bắp chân thon dài, chân đi một đôi giày thủy tinh trong suốt, cực kì giống đôi giày thủy tinh trong truyện cổ tích, cùng hoàng tử bên cạnh ghép thành một đôi. Thiết kế chiếc váy ôm lấy ngực, để lộ ra xương quai xanh, chiếc dây chuyền kim cương đắt tiền lẳng lặng nằm ở giữa xương quai xanh, chứng tỏ là một mỹ nhân xinh đẹp, mái tóc của cô bới gọn ra sau gáy, lộ ra chiếc cổ trắng noãn, vương miện kim cương nho nhỏ đội trên đầu, hơi nghiêng về một bên, nhìn có vẻ đáng yêu pha chút nghịch ngợm, nhưng cũng không làm mất sự thanh lịch. Nhưng khiến cho người khác tò mò, trên đôi môi mỏng quyến rũ, là một chiếc mặt nạ bươm bướm được thiết kế đặc biệt, che giấu một nửa gương mặt của cô. Chỉ lộ ra đôi mắt sáng ngời…..nhìn qua, từ trên xuống dưới cô gái mang một nét đẹp huyền bí, khiến trong lòng mọi người hơi ngứa một chút, muốn đem chiếc mặt nạ kia gỡ xuống để được chiêm ngưỡng dung nhan phía sau, có phải là gương mặt khuynh quốc khuynh thành hay không.
Sau hàng chục giây im lặng, cô gái bí ẩn kéo tay người đàn ông kia từ từ đi vào đại sảnh bữa tiệc, dần dần, có vài người bắt đầu bình luận xôn xao…..
“Chuyện gì đang xảy ra? Cô gái này là ai? Là người của Bách Hoa Các à…?”
“Không rõ lắm…….Có thể là thế? Nhưng cũng có thể là không phải!”.
“Làm sao có thể không phải, từ trước đến bây giờ Bách Hoa Các không tiếp khách nữ, nếu không phải là người của nơi này, thì cô gái kia đến đây làm gì?”.
“Nói cũng đúng!”.
“Mặc kệ là ai, tôi bây giờ chỉ muốn được nhìn thấy khuôn mặt đằng sau tấm mặt nạ kia thôi”.
“Không sai, các người xem vóc dáng cô gái ấy xem, chỗ cần lớn thì lớn, cần nhỏ thì nhỏ……..nên không đoán tôi cũng chắc chắn là……..mỹ nữ!”.
“Tôi cảm thấy cô gái này hơi gầy nên đầy đặn một chút nữa mới ổn!”.
“Tôi thích gầy như thế đấy!”.
“Được rồi, tất cả đừng nói nữa, người ta đang đi đến đây rồi……”.
Vừa dứt lời, cô gái thần bí cùng người đàn ông kia đi đến bên này, đứng trước mặt Mặc Tử Hàn và Thủy Miểu.
“Thủy cô nương, chúc mừng cô, sinh nhật vui vẻ!”. Nụ cười như có như không, giơ tay phải về phía cô ta.
“Cảm ơn!”. Thủy Miểu quyến rũ cười nhẹ, đưa tay phải của mình đặt vào trong tay anh.
Cầm tay của cô, để trước môi mình, nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn, rồi buông tay cô ra, đồng thời hai mắt nhìn về phía Mặc Tử Hàn bên cạnh cô.
Mặc Tử Hàn nhìn chăm chú vào người phụ nữ bí ẩn bên cạnh anh ta, ngay từ lúc cô bắt đầu xuất hiện, hai mắt của anh vẫn nhìn chằm chằm vào mắt cô, trôi qua từng giây từng phút cũng không rời đi.
Cô là Tử Thất Thất!
Anh xác định trong lòng!
Mặc dù cô không nói gì, mặc dù cô che khuất nửa gương mặt của mình, mặc dù không nhìn thấy được gương mặt cô, nhưng ngay từ lúc cô mới xuất hiện, anh xác định chắc chắn là Tử Thất Thất. Anh tuyệt đối sẽ không nhận lầm, dù có che kín toàn bộ gương mặt, anh vẫn có thể chắc chắn nhận ra cô……Cô chính là Tử Thất Thất!
Nhưng vì sao cô lại đến đây? Cô đến làm gì?
Cô ấy lại một lần nữa dám trốn ra khỏi biệt thự, mà lại còn ở với người đàn ông này chung một chỗ, con ăn mặc hở hang như vậy, còn khoác cánh tay của hắn.
Người phụ nữ chết tiệt……
Đáng chết!
Khóe miệng tà ác khẽ nâng lên, nói nhẹ nhàng: “ Thủy cô nương, có vẻ như không chỉ có tất cả mọi người ở đây, ngay cả người đàn ông bên cạnh cô, cũng có vẻ hứng thú đối với người bạn này của tôi!”.
Vừa nghe thấy anh nói như thế, Thủy Miểu không khỏi quay đầu lại nhìn mặt của Mặc Tử Hàn.
Anh cũng đã nghe thấy rõ ràng, thế nhưng lại vẫn không thu hồi tầm mất, vẫn như cũ nhìn chằm chằm người phụ nữ bí ẩn kia, chưa bao giờ lộ ra vẻ mặt này với cô, giống như đang tính giận, nhưng lại mang theo tình cảm sâu sắc, tràn đầy cảm giác ham muốn sở hữu!
Bọn họ quen biết nhau?
Cô gái này là ai?
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt này của Mặc Tử Hàn, không khỏi, trong lòng phát sinh ra ngọn lửa ghen tị.
Nhếch miệng, che giấu sự ghen tị của bản thân, mỉm cười, cô yêu kiều nói: “ Mặc đại thiếu gia, anh cũng thật là, biết rõ nơi này là chỗ nào, biết rõ quy tắc của chỗ này, mà còn dám mang theo phụ nữ vào đây, tôi thấy…….xem ra anh cố tình đến gây chuyện có phải không?”.
“Ha ha ha…….” Anh cười lớn, nói: “ Tôi không phải đến để gây chuyện, tôi thành tâm thành ý đến để chúc mừng cô, hơn nữa………Làm sao cô biết cô ấy có phải là phụ nữ?”.
Thủy Miểu kinh ngạc: “ Cô ấy không phải là phụ nữ sao?”.
Hai mắt của cô ta nhanh chóng quét một lượt toàn thân Tử Thất Thất…..
Thân hình thon thả, có ngực, không có hầu kết, không phải là phụ nữ thì gì?
“A………” Cười khẽ, hai mắt nhìn về phía Tử Thất Thất, thần thần bí bí nói: “ Thật ra thì tôi cũng không biết cô ấy là nam hay là nữ, chẳng qua là thấy dáng dấp cô ấy rất đẹp, không đành lòng để cô ấy phải ở nhà một mình, cô đơn tĩnh mịch, cho nên dẫn cô ấy cùng đi thôi, tôi biết Thủy cô nương là một người rất rộng lượng, cũng sẽ không phiền lòng chứ? Hơn nữa hôm nay là bữa tiệc sinh nhật của cô, cũng không phải là thời gian kinh doanh, nên xem ra cũng không phải là tôi phá hoại quy tắc của nơi này chứ?”.
“Chẳng qua là tôi nói với anh thế thôi, anh muốn thế nào thì sẽ như thế đi, ai bảo anh là khách quý của chỗ chúng tôi, cũng không thể không cho anh mặt mũi được!”. Thủy Miểu dùng ngôn từ oán trách, nhưng giọng yêu kiều của cô nghe như làm nũng, khiền người nghe trong lòng cũng thấy tê dại, hoàn toàn bị cô chinh phục.
“Cảm ơn!”. Mặc Thâm Dạ đưa tay trái đặt lên vai phải, rồi hạ sâu xuống dưới eo.
“Nhưng mà……Tiểu thư này……Không, là tiên sinh này…..Vẫn lại là……..Ách….”. Thủy Miểu nhìn Tử Thất Thất, cố ý bày ra dáng vẻ nghi ngờ, kéo dài thanh âm không biết nên gọi như thế nào.
“Xem ra Thủy cô nương rất tò mò về giới tính của cô ấy, không bằng để tự cô ấy nói ra đi!”. Nhìn về phía Tử Thất Thất, giọng dịu dàng nói: “ Em nói cho cô ấy biết, em là đàn ông hay phụ nữ đi?”.
Từ Thất Thất nhìn Mặc Tử Hàn đứng bên cạnh Thủy Miểu.
Chính là cô ta!
Chính là người phụ nữ cô nhìn thấy ở trên máy vi tính lần trước, cô ta chính là người phụ nữ làm tình cùng Mặc Tử Hàn.
Quả nhiên…….Anh đến là để gặp cô ta, mà nếu nói là đi dự tiệc, chính là vì muốn chúc mừng sinh nhật.
Trái tim, không ngừng kịch liệt co rút, giống như bị dao cắt.
Thản nhiên, khóe miệng cô nhếch lên nụ cười mê người, từ từ mở đôi môi mỏng, nhẹ giọng nói: “ Không phải là nam cũng không phải là nữ không phải đồng bóng, giống nam giống nữ như ma quỷ, không nam không nữ không phải là người…….Tôi cũng chỉ là một con rối mà thôi, một con rối bị người ta nhốt!”.
Con rối? Không phải là người?
Cô tại sao lại có thể giới thiệu về bản thân như thế, mà ánh mắt của cô ta lại nhìn Mặc Tử Hàn như vậy, quật cường, tràn đầy ý chí không chịu khuất phục!
Cô ta rốt cuộc là ai?
“Vậy xin hỏi……Tôi phải xưng hô như thế nào?”. Cô cười hỏi.
“Tôi tên là Tử Thất Thất!”. Tử Thất Thất thản nhiên nói ra tên của mình.
Thủy Miểu toàn thân sửng sốt.
Cô ta là Tử Thất Thất?
Cô ta chính là người được xăm trên lưng hình Huyết Long?
Đột nhiên…….Cô hoảng hốt hai chân lùi về phía sau vài bước, cơ thể khiếp sợ đứng không vững.
Mặc Tử Hàn vội vươn tay, ôm lấy cơ thể cô, làm điểm tựa cho cô, lo lắng hỏi: “ Cô làm sao vậy?”.
“Không……Không sao, chỉ là đột nhiên đầu choáng váng, không có chuyện gì………Không sao…….”
Mặc Tử Hàn nhíu mày nhìn cô, khẩn trương hỏi: “ Thật sự không có chuyện gì chứ? Có muốn đi gặp bác sĩ không?”.
Tử Thất Thất đứng ở trước mặt anh, nhìn anh ôm cô ta, lo lắng cô ta, nhìn anh khẩn trương vì cô ta, mà khuôn mặt yêu thương của anh ngay lập tức khiến cho trái tim cô đau nhói, ngay lập tức khiến trái tim cô tan tành thành từng mảnh nhỏ.
Thì ra là……..Anh ta thích người phụ nữ này……
Cuối cùng cô cũng hiểu rõ!
Thủy Miểu hốt hoảng rốt cuộc cũng ổn định lại tinh thần, hai mắt nhìn thấy sự mất mát trên vẻ mặt trong ánh mắt Tử Thất Thất, đột nhiên ý nghĩ bất chính xông ra, cố ý ôm chặt Mặc Tử Hàn, nhu mì nói: “ Không có việc gì, thật sự không sao, ngài xem bữa tiệc vẫn còn đang diễn ra, mọi người đến để chúc mình tôi làm sao có thể bỏ đi được? Không bằng ngài đỡ tôi qua bên kia một lát, tôi nghỉ ngơi một chút thì lại không sao rồi”.
Cô giơ tay, chỉ chỉ vào ghế ngồi bên phải.
Tử Thất Thất nhìn hai người bọn họ rời đi, bản thân thì sững sờ đứng tại chỗ, ngơ ngác thương tâm một mình, âm nhạc cũng lại vang lên, giống như nhận ra tâm trạng của cô bây giờ, chậm rãi…….nhẹ nhàng………bình thản…….
Nhìn bộ dạng đau lòng của cô, anh bỗng nhiên xoay người một cái, chắn trước tầm mắt của cô, khom lưng nắm lấy tay phải của cô, nói: “ Công chúa xinh đẹp của tôi, không biết tôi có được vinh hạnh, mời cô nhảy cùng tôi một điệu không đây?”.
Tử Thất Thất nhìn gương mặt mỉm cười của anh ta, khóe miệng nhàn nhạt nhếch lên.
Cô không thể đau lòng, cô không thể ở trước mặt người khác lộ ra bộ dạng đau thương, cô là Tử Thất Thất……là người mà bất kỳ kẻ nào cũng không thể chinh phục được, so với bất kỳ kẻ nào cũng đều là Tử Thất Thất kiên cường.
Không sai…….
Cô chính là Tử Thất Thất vô địch!
“Được!”. Cô cười đáp ứng, ngón tay từ từ di chuyển vào trong lòng bàn tay anh, cùng anh nắm tay nhau.
Mặc Thâm Dạ đứng thẳng hông, tay anh nhẹ nhàng đặt lên eo thon của cô, đứng sát cơ thể cô, từ từ di chuyển bước chân sang phải sang trái, khiêu vũ cùng cô.
Bên kia
Mặc Tử Hàn đỡ Thủy Miểu đến trước ghế, định đỡ cô ngồi xuống, chợt nhớ ra Tử Thất Thất, buông lỏng tay Thủy Miểu ra đột ngột xoay người, Thủy Miêu không có trọng lực ngay lập tức ngồi xuống ghế, hơi ngạc nhiên, mà Mặc Tử Hàn lại trợn trừng mắt, tức giận nhìn Tử Thất Thất đang khiêu vũ ở đại sảnh.
Cơ thể của bọn họ gần sát vào nhau, dường như gần dựa vào nhau, còn tay anh ta thì đặt bên hông cô, hai tràn ngập tình cảm nhìn cô, nhìn về phía cô nở nụ cười, đồng thời……..Tử Thất Thất cũng nhìn vào hai mắt anh ta, mỉm cười với anh ta, di chuyển theo bước chân của anh ta, lắc lư qua lại cơ thể của mình. Hai người dáng vẻ thân mật, ở trong mắt người khác làm sao mà bình thường được. Trong mắt Mặc Tử Hàn vô cùng chói mắt, lửa giận ngay lập tức bộc phát.
Đột nhiên đi về phía trước một bước, vừa định xông vào đại sảnh, nhưng mà tay của anh lại bị Thủy Miểu bắt được, nắm chặt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]