Bách Vân Sơn khiếp sợ nghe những lời Bách Hiên vừa mới nói, đôi mắt lại nhìn khuôn mặt phẫn nộ của Hạ Mộ Phong, ông vội vỗ bàn một cái, cắt đứt chiến hỏa ở giữa hai người, nói, "Hiên nhi, con uống rượu thì cũng đừng có nói hươu nói vượn, mau về phòng cho tỉnh rượu đi!"
Bách Hiên quay đầu nhìn khuôn mặt khẩn trương kia, khóe miệng dịu dàng hiển lộ ra nụ cười khinh thường.
"Vâng, phụ thân đại nhân!" Anh nói xong liền đứng lên, xoay người bỏ đi.
Không khí trên bàn ăn lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng, mà Bách Hiên vừa mới ném ra câu "phụ thân đại nhân" cuối cùng kia, rất rõ ràng khiến Bách Vân Sơn khó coi, mà Hạ Thủy Ngưng vẫn ngồi ở đối diện Bách Hiên thấy Bách Hiên như vậy, trong lòng không chỉ có khiếp sợ mà còn lo lắng.
Rốt cuộc tại sao anh Hiên lại có thể như vậy chứ?
Vốn là một người đàn ông dịu dàng, tại sao anh phải lộ ra biểu tình đau đớn như vậy, hơn nữa còn nói ra lời như vậy, anh..... Đây là làm sao vậy?
"Ách.... Thật sự là xấu hổ, Hiên nhi nhà tôi nó có thể ở bên ngoài cũng uống chút rượu, nhất định là uống rượu say, cho nên mới nói hươu nói vượn, chờ khi nó tỉnh rượu rồi, tôi nhất định bắt nó tới nhận lỗi với Hạ đổng và Hạ tiểu thư!" Bách Vân Sơn tươi cười vội vàng hoà giải, hòa hoãn không khí ngưng trọng hiện tại.
"Uống rượu say?" Hạ Mộ Phong bất mãn, cơn giận giữ chưa tiêu tan nói, "Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268865/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.