Mặc Tử Hàn nghe được những lời cô nói, cả người ngây ra.
Hận?
Cô ấy mới nói chữ này sao?
"Này, Tử Thất Thất, em lập lại lần nữa cho tôi, em vừa nói gì?" Anh ở bên tai cô lớn tiếng ra lệnh.
"......" Tử Thất Thất ngủ mê man nhắm chặt mắt, khóe mắt còn vương những giọt nước, nhưng lại không có mở miệng lần nữa.
Phẫn nộ ở trong lòng Mặc Tử Hàn càng lớn, chân mày nhíu chặt lại với nhau, hét lớn ra lệnh, "Tử Thất Thất, tôi lệnh cho em tỉnh lại, lặp lại những lời khi nãy!"
Lại dám nói hận anh?
Lại dám khóc?
Trái tim cô ấy không cam lòng như vậy sao?
Tuy rằng rất rõ ràng mình bây giờ là đang bức bách cô ấy, là đang uy hiếp cô ấy, là đang cưỡng chiếm cô ấy, nhưng nghe được những lời cô ấy tự mình nói ra, vẫn làm trái tim anh..... Rất đau rất đau!
"Tử Thất Thất, em tỉnh lại cho tôi -- Tử Thất Thất, em tỉnh lại cho tôi -- Tử Thất Thất, em lặp lại lần nữa những lời khi nãy -- đáng chết -- Người phụ nữ chết tiệt -- không cho phép em hận tôi --" Anh hét lên, dùng sức lay thân thể hôn mê của cô, nhưng Tử Thất Thất vẫn không có tỉnh lại.
Không nghĩ tới, vừa nghĩ muốn xâm chiếm toàn bộ thế giới của cô ấy, nhưng thứ đầu tiên lấy được..... Lại là hận.....
Vẫn cho là, tiếng nỉ non trong lúc ngủ mơ của cô ấy là bởi vì nhớ anh, tưởng niệm anh, nhưng ngay lúc này mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268863/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.