Tử Thất Thất sau khi nghe câu nói của anh, trái tim khẽ run lên, hai mắt nhìn ánh mắt thâm tình của anh, bỗng nhiên lại có một chút chùn lại.
"Xin lỗi......" Cô nói câu xin lỗi khó hiểu.
Khuôn mặt dịu dàng của Bách Hiên lộ ra biểu tình nghi hoặc, nói, "Tại sao muốn xin lỗi?"
"Bởi vì..... Em đã đáp ứng sẽ cùng anh đi Anh quốc, nhưng em lại bỏ lại anh mang theo Thiên Tân đi, cho nên..... Thật xin lỗi, em đã vi phạm ước định của chúng ta!" Cô lại một lần nữa nói xin lỗi, chân mày áy náy khẽ chau lên.
"Không sao, anh tha thứ cho em!" Bách Hiên không có một câu oán trách, cũng không có một câu chối từ, nói thẳng lời tha thứ với cô.
Tử Thất Thất có chút kinh ngạc.
"Cám ơn!" Cô cảm kích.
Hai mắt Bách Hiên vẫn như cũ nhìn khuôn mặt cô, bỗng nhiên, anh vươn hai tay của mình nắm lấy tay phải cô đang đặt trên bàn ăn.
Tử Thất Thất kinh ngạc, bối rối lập tức muốn rút về.
"Thất Thất......" Bách Hiên nhẹ giọng kêu cô, dùng hai tay nắm chặt tay phải cô, sau đó cầu khẩn nói, "Xin em, để anh chạm vào em, để cho anh biết người anh đang nhìn là chân thật, là có nhiệt độ, là rõ ràng....."
Tử Thất Thất nghe lời của anh, buông lỏng sức lực, tùy ý anh nắm chặt.
Bách Hiên nhìn cô, vui sướng mỉm cười. Suốt một tháng, mỗi ngày anh đều nhìn thấy ảo giác, mỗi ngày đều thấy cô xuất hiện trước mặt anh, cười với anh, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268848/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.