Tử Thất Thất lửa giận ngút trời.
Xú tiểu tử này lại còn giả ngu với cô? Xem cô lát nữa thu thập cậu thế nào!
"Phu... Phu nhân, bác đừng xin lỗi cháu, cháu tha thứ cho bác rồi!" Cô bối rối nói, không biết làm gì.
Bách Mạc Lệ nghe thấy cô tha thứ, lập tức ngẩng đầu lên hung hăng trừng mắt liếc Mặc Thiên Tân vẻ mặt cao hứng ngồi ở trên giường.
Tử tiểu quỷ, sau này bà tuyệt đối sẽ không bỏ qua cậu!
"Tôi, tôi đi trước!" Bà lúng túng nói xong liền vội vàng ra khỏi phòng.
"Phốc ha ha ha..... Ha ha ha ha.... Cười chết con rồi.... Aha ha ha ha...."
Mặc Thiên Tân cười to, cả người ở giường lăn qua lăn lại thật giống như bị người điểm huyệt cười, càng không thể vãn hồi.
Tử Thất Thất hé ra khuôn mặt đen đi đến bên giường, dùng thanh âm lạnh nhất như quỷ gọi hồn gọi, "Mặc ~~~ Thiên ~~~ Tân ~~~"
Mặc Thiên Tân cơ thể giật một cái, tiếng cười liền chấm dứt.
Không xong!
Cọp mẹ phát uy!
Nháy mắt ngồi dậy, nghiêm túc nhìn cô nói, "Mẹ, mẹ trước đừng nóng giận, nghe con giải thích!"
"Mẹ, thực sự, mẹ nghe con giải thích, con cũng không phải bởi vì ham vui mới đùa giỡn với bà ấy, ai kêu bà ấy khi dễ mẹ, con trừng phạt nho nhỏ bà ấy một chút thì có gì sai? Hơn nữa con không rõ, vì sao mẹ phải nuốt giận trước mặt bà ấy? Điểm này tuyệt không giống mẹ, bình thường thì nếu mẹ nghe được lời bà ấy nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268797/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.