Sao lại thế này?
Anh ta làm sao có thể chết?
Tử Thất Thất hoảng sợ hai chân mềm nhũn, cả người ngã trên mặt đất.
Người bán đồ vật này rõ ràng nói qua thứ này sẽ chỉ làm cơ thể người tê liệt, sẽ không hôn mê, càng sẽ không chết a? Nhưng mà ̣..... Nhưng mà ̣..... Nhưng mà.....
Cô nhìn khuôn mặt mê man của Mặc Tử Hàn, kích động quỳ trên mặt đất, sau đó run rẩy vươn tay đặt ở bên dưới mũi anh khẳng định lại một lần nữa.
Vẫn là không có hô hấp!
Cô kiềm chế tâm hoảng loạn, để tai áp vào ngực anh, tìm kiếm tiếng tim đập của anh.
"Thình thịch thình thịch...."
Tiếng tim đập cũng không có biến mất, từng nhịp đều trầm ổn, từng nhịp đều rõ ràng.
Anh còn sống, anh không có chết!
Tâm mơ hồ có một tia dễ chịu.
Tử Thất Thất chỉnh lại tư thế nằm của anh, hai tay đè lên nhau đặt trên ngực anh, dùng sức ép xuống, thuần thục làm phương sách cấp cứu, sau đó nắm mũi anh, không chút do dự hô hấp nhân tạo cho anh.
Âm thầm..... Ngón tay Mặc Tử Hàn hơi động đậy!
Tử Thất Thất lặp đi lặp lại các động tác đã làm, căn bản không có suy nghĩ, chuyên tâm muốn đem cứu tỉnh anh, muốn anh hô hấp lại như bình thường, cho nên khi chạm vào môi anh cũng không có do dự, một lần lại một lần.... Một lần lại một lần.... Không ngừng, không ngừng đụng vào....
"Ưhm...."
Mặc Tử Hàn đột nhiên nhíu mày, mơ hồ thốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268790/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.