Vì không muốn có thêm phiền toái nên Bách Hiên không đem Tử Thất Thất ra khỏi khách sạn mà trực tiếp tới phòng ở tầng bốn.
Thế nhưng lại không ngờ khi cửa thang máy mở ra đúng lúc đụng phải Phương Lam đang chờ thang máy.
"Cô sao lại ở đây?" Bách Hiên kinh ngạc.
"Tôi? Hôm nay tôi tăng ca, thuận tiện kiểm tra phòng hộ đồng nghiệp, nhưng còn anh, đây là có chuyện gì? Thất Thất làm sao vậy?" Phương Lam lo lắng nhìn Tử Thất Thất hôn mê bất tỉnh.
"Cô ấy không có việc gì, chẳng qua là uống rượu say, tôi đưa cô ấy qua phòng nghỉ ngơi!" Bách Hiên nói xong, hoảng hốt đi qua bên người cô.
Phương Lam nghi ngờ nhíu mày.
Thất Thất uống say? Điều đó không có khả năng! Từ sau đêm hôm đó vào bảy năm trước, cô ấy chưa từng khiến bản thân uống say.
Cái này rất lạ!
Cô khẩn trương đuổi theo Bách Hiên, chắn trước mặt anh cười nói: "Hay để tôi đưa cô ấy về nhà, nha đầu này chỉ thích ngủ ở giường của mình, nhận thức giường rất lợi hại, hơn nữa Thiên Tân không gặp cô ấy cũng sẽ lo lắng."
Cô tìm một lý do, đưa tay muốn đoạt lại người.
"Cô không phải là tăng ca sao? Cô có thời gian đưa cô ấy về sao?" Bách Hiên tránh tay cô, lạnh lùng hỏi.
"À... Tôi..."
"Tôi là bạn trai cô ấy, tôi sẽ chăm sóc cô ấy, cô cứ yên tâm, tí nữa tôi sẽ gọi cho Thiên Tân."
Nói xong lập tức đi vào một căn phòng.
Phương Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268761/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.