“Cộp…Cộp…Cộp…”
Chợt âm thanh của chiếc giày da bước trên sàn nhà dừng trước mặt cô.
Lông tơ toàn thân Tử Thất Thất dựng thẳng lên trong nháy mắt.
Mặc dù trước mắt một mảnh đen kịt, nhưng cô có thể cảm giác được người đàn ông kia đang đứng trước mặt cô, hơn nữa đang dùng ánh mắt trên cao nhìn xuống xem thường cô.
Tim đập dồn dập đột nhiên đạt tới đỉnh, chân trái cũng không tự giác lùi về sau.
Trốn – chữ này chợt hiện lên trong đầu cô.
“Cô muốn đi sao?”
Mặc Tử Hàn rất nhanh bắt lấy cánh tay mảnh khảnh của cô.
“Tôi…” Sống lưng Tử Thất Thất truyền đến từng cơn lạnh, thấp thỏm nói: “Không có a.”
“Thật không?”
Thanh âm Mặc Tử Hàn lười biếng mà tà mị giống như thuốc độc từ từ mê hoặc lòng người, chậm rãi rót vào màng nhĩ xuyên thẳng tới trái tim.
Tử Thất Thất không nén nổi giật mình.
Chợt, anh lại tiến lên một bước.
Hơi khom lưng tới gần bên tai cô, thấp giọng nói: “Không cần phải lo lắng, loại phụ nữ như đồ vật cho tới bây giờ tôi không thiếu, cho nên cô có thể tạm thời yên tâm, tôi sẽ không làm chuyện gì với cô!”
Tạm thời?
Tạm thời là có ý gì? Hai chữ tạm thời này hình như rất thừa?
Tử Thất Thất âm thầm hít thở sâu, ổn định quyết tâm, bình tĩnh nói: “Anh vừa nói tới chuyện thay đổi người, vậy ý là…”
“Đúng vậy, tôi có thể không đổi người, nhưng mà con người tôi có một thói quen cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268745/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.