“Thất Thất” Phương Lam kích động kêu to muốn ngăn cản. Thế nhưng đám người kia lại chặn đường.
“Cô gái, sợ là đêm nay cô phải ngủ lại bên phòng phía trên rồi. Chờ bạn của cô cùng với giám đốc xong chuyện, tôi tự nhiên sẽ thả cô ra.” Người kia nói xong liền cầm tay cô kéo vào gian phòng VIP.
“Ầm” một tiếng, người trước mặt cô trong nháy mắt đóng chặt cửa lại.
…
Phòng VIP
Mặc Tử Hàn đi tới chiếc giường rộng hai mét, hai tay chợt buông lỏng. Tử Thất Thất nhẹ nhàng rơi trên giường, anh thuận thế đè cô xuống.
“Đợi một chút” Tử Thất Thất vươn tay chắn trước ngực anh.
Khoảng cách của hai người lúc đó cực kỳ gần.
“Thế nào? Hối hận à?” Anh lạnh lùng hỏi.
“Đương nhiên không phải. Tôi chỉ là muốn nói…” Cô cười quyến rũ có chút sợ sệt.
Rõ ràng khi nãy rất tự nhiên quyến rũ anh, thế nhưng tại sao khi vừa đi qua cánh cửa kia, nằm trên chiếc giường lớn này cô lại cảm thấy căng thẳng.
“Cô muốn nói gì?” Anh truy hỏi.
“Tôi muốn nói… Tôi muốn ở trên.” Cô tìm một cái cớ nhưng lại làm bản thân lâm vào khốn cảnh hơn nữa.
Hai mắt sắc bén của Mặc Tử Hàn nhận thấy trong mắt cô có chút sợ sệt, khóe miệng chợt nhếch lên nụ cười có như không.
“Được. Vậy để cho cô ở trên.”
Hai tay anh chợt nắm vai cô bất thình lình xoay người. Hai người trong nháy mắt biến thành tư thế cưỡi ngựa, nữ ở trên nam ở dưới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268721/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.