Bên trong phòng KTV.
Mỗ nữ như sói rú hát vang…
“Tình… yêu… chẳng qua là chơi đùa với người, không hề ngạc nhiên. Đàn ông… chẳng qua chỉ là một món đồ chơi để tiêu khiển, có gì đặc biệt hơn người? … Cái gì gọi là tình… cái gì gọi là ý… không phải tự mình lừa mình sao. Cái gì gọi là si, cái gì gọi là mê, chỉ là nam và nữ cùng diễn trò…”
Bài hát “Ca Môn” giờ đây đã nói ra hết tiếng lòng của Tử Thất Thất.
“Nghe tớ nói này Thất Thất, không phải chỉ là thất tình thôi sao? Tục ngữ nói không sai, cóc ba chân không cần tìm lại, bên ngoài đàn ông rất nhiều. Cái gì mà gọi là duyên phận, cái gì mà diễm ngộ? Hàng ngày đều xảy ra. Một ngày nào đó sẽ đến lượt cậu. Cho nên… cậu có thể đổi bài khác được không?”
Ngồi trên sô pha là người bạn tốt Phương Lam mồm mép nói. Nhưng Tử Thất Thất vẫn không chịu đổi bài mà cứ hát một bài cũ, cực kỳ cố chấp.
“Tiểu Lam, cậu nói cho tớ biết tại sao đàn ông trên thế giới này đều là lũ háo sắc? Chẳng lẽ không lên giường sẽ chết sao? Không “yêu” thì sẽ không sống được sao? Chẳng lẽ Nữ Oa sau khi tạo nên đàn ông rồi cho bọn họ cơ quan sinh sản nhưng không có nói cho bọn họ cái gì là giữ mình trong sạch?” Tử Thất Thất cầm microphone chỉ vào Phương Lam, lớn tiếng chất vấn.
“Cậu không thể vơ đũa cả nắm như thế! Đàn ông tốt vẫn có chỉ là rất ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-roi-me-chay-mau/3268719/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.