A Hun chờ ở cửa ra vào, cho nên ta không thể đi bằng cửa chính, cái này nhất định sẽ làm cho hắn sinh nghi. Cái tên kia, thấy bé Heo đang mê man nằm trên giường của ta còn không đánh ta chết mới là lạ.
Đẩy cửa sổ ra, ta đứng ở trên ban công nhìn xuống dưới, lầu hai mà thôi, nhảy xuống với ta mà nói là dễ dàng. Quay đầu lại nhìn người đang nằm trên giường, trong nội tâm liền cảm thấy ái náy.
Bé Heo, bất kể như thế nào, ta cũng sẽ không quên ngươi.
Một tay chống lấy lan can, ta thả người nhảy xuống, tiêu sái rơi xuống hoa viên trong nhà mình.
Cẩn thận từng li từng tí tránh đi cửa trước, ta từ trong chuồng chó chui ra, đến gara liền dừng lại.
“Thiếu gia…”
“A Hun cùng bé Heo còn có chút việc, chúng ta đi trước.” Ta sửa sang nơ trên cổ, sau khi bảo tiêu mở cửa xe liền ngồi xuống. Dù sao bất kể như thế nào, a Hun thấy thời gian không đúng nhất định sẽ đi lên tìm người. Thời gian còn nhiều, không cần quá gấp gáp.
Thời điểm ta đi vào lễ đường, hôn lễ còn chưa bắt đầu, đại đa số người cũng còn ở bên ngoài trò chuyện, bên trong lẻ loi không có mấy người. Thời điểm trông thấy ta đi vào, đều đối với ta gật đầu thăm hỏi. Ta chỉ có thể cười đáp lễ. Ánh mắt lại vô ý thức tìm kiếm thân ảnh của hắn.
Bên ngoài không có, tại đây cũng không có, hay vẫn còn trong phòng thay quần áo a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-dai-ca-xa-hoi-den-nga-dich-lao-ba-thi-lao-dai/2101305/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.