“Hiệu trưởng.”
Đối với lão sư điều cơ bản nhất phải là có phép tắt, dù cho lão sư có cầm đao muốn chém ngươi, ngươi cũng phải ngoan ngoãn mà nói “Lão sư xin ngài chém a.” Đây mới là một đệ tử tốt.
“Ân, Long Kỳ ngươi đã đến rồi ah, mời ngồi” Hiệu trưởng cười tủm tỉm đứng lên dẫn ta lại ghế sopha ngồi xuống.
Hiệu trưởng của chúng ta họ Tưởng, Tưởng trong Tưởng Giới Thạch, tên là Vĩ. Là hiệu trưởng trẻ nhất hiện nay, năm nay 35, cùng tuổi với cha ta, phong độ nhẹ nhàng, anh tuấn tiêu sái, theo ta được biết, trong trường học của chúng ta hơn một nửa nữ lão sư muốn ngồi vào ghế hiệu trưởng phu nhân đó là mơ ước lớn nhất a
“Cảm ơn hiệu trưởng.” Ta cùng hắn đối mặt, dù sao không thể né tránh, trong trường học không có lão sư nào là không biết ta. Hắn cũng từng nói với ta vài câu, nói chuyện với hắn có thể nhận ra xuất thân của hắn là người vô cùng tốt. Đương nhiên, ta đối với hắn không có hứng thú tự nhiên sẽ không giống những cái …kia, lão sư này không đồng dạng thường hay nghiên cứu bối cảnh của hắn.
“Như thế nào đây? Gần đây bài học có gì khó khăn sao?” Hắn rót cho ta chén nước.
“Coi như cũng được. Các sư phụ dạy cũng không tệ.” Ta lặng lẽ quan sát nét mặt của hắn, suy đoán xem hắn gọi ta đến là có chuyện gì.
Hắn cười không hề sơ hở, ta nhìn càng thêm cảm giác thất kinh, có âm mưu, nhất định có âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-dai-ca-xa-hoi-den-nga-dich-lao-ba-thi-lao-dai/2101277/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.