Một tiếng “Lạch cạch” vang lên, tên lưu mang phụ trách cầm điện thoại di động phát sóng trực tiếp cho Lưu Đạt Thành sợ tới mức làm rơi điện thoại xuống đất!
“Thịch thịch thịch.”
Vô số cây côn lần lượt rơi xuống mặt đất vì sự run tay của người nọ.
Lưu Đạt Thành thấy điện thoại rơi trên mặt đất, không nhìn thấy hình ảnh gì qua màn hình phát sóng trực tiếp, anh ta sửng sốt không thôi.
Anh ta đứng bật dậy, mở miệng chất vấn: “Sao lại thế này?”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!?”
Nhưng dù anh ta có gào thét thế nào cũng không ai còn tâm trạng nhặt điện thoại lên nữa.
Mười mấy tên lưu manh run bần bật, kẻ nào kẻ nấy cũng nín thở, nhìn cánh cửa xe của chiếc Lincoln phiên bản dài từ từ mở ra.
Khi họ nhìn rõ người bước xuống xe, cả đám suýt ngất xỉu tại chỗ.
Người đó chính là Trương Nghịch Luân – người đỡ đầu của Đông Hải!
Ôi chúa ơi!
Mới vừa nãy bọn họ còn cười nhạo nói Dương Phạm thì gọi nổi ai tới, thật không ngờ, ông trời “đỡ đầu” này lại đích thân mò mặt tới đây?
Bọn họ đang cố bám víu vào tia hy vọng cuối cùng, mong việc cha đỡ đầu xuất hiện ở đây chỉ là ngẫu nhiên, không phải do Dương Tiêu gọi tới.
Nhưng không, ngay giây tiếp theo, bọn họ đã bị sự thật vả lật mặt!
Cảnh tượng đập vào mắt họ chính là, cha đỡ đầu Đông Hải quỳ gối trước mặt Dương Tiêu, thậm chí còn gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2585323/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.