"Kể từ nay về sau, nhà họ Khương và giáo viên chủ nhiệm kia sẽ nằm trong danh sách đen của hệ thống An ninh Đông Hải."
"Tiếp theo, bọn họ không được vi phạm bất kỳ chuyện gì trong vòng ba năm, mới có thể hủy bỏ mệnh lệnh này."
Dứt lời, Dương Tiêu phớt lờ cậu Khương và giáo viên chủ nhiệm đã hoàn toàn kinh ngạc kia, dứt khoát dẫn Dương Hinh Nhi đi về phía Lâm Minh Tâm vẫn đang gọi cho gia tộc ở bên cạnh.
"Cô không cần phải gọi điện nữa đâu, mọi chuyện đều đã giải quyết ổn thỏa."
Dương Tiêu cười nói, tay quơ quơ hồ sơ chuyển trường đã được hoàn tất.
"Hả?"
Lâm Minh Tâm tràn đầy nghi hoặc, lại nhìn về phía bên kia, phát hiện sắc mặt của cậu Khương và giáo viên chủ nhiệm kia đều trở nên xám xịt.
Cô ấy thầm nghĩ, rốt cuộc mình đã bỏ lỡ chuyện gì trong lúc đi gọi điện thoại?
"Hì hì, cha thật lợi hại."
Dương Hinh Nhi cười nói.
Nếu mọi chuyện đã được giải quyết một cách êm đẹp, đúng lúc cô ấy cũng đỡ tốn sức.
Trên đường lái xe quay về, Dương Tiêu cười hỏi: "Chẳng phải gần đây công ty rất bận rộn à? Tại sao hôm nay cô lại rảnh rỗi tới đây thế?"
Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Minh Tâm đảo một vòng: "Gần đây mọi người đều đang bận rộn việc chuyển đến tòa nhà văn phòng mới."
"Thật ra tôi cũng không hứng thú gì mấy về việc kinh doanh, mà tôi chỉ là cổ đông lớn, chỉ phụ trách việc đầu tư."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2585207/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.