Tiếng cười của Hà Tranh bỗng tắt lịm.
“Ha ha, đi chứ.”
“Xem ra, có một số người chưa mất hết thể diện mặt mũi sẽ không chịu từ bỏ!”
“Đi, coi như ông đây vận động sau khi ăn xong, lên đỉnh núi xem thử!”
Lời này vừa thốt ra khỏi miệng Hà Tranh, nhóm Lương Nhã Trân chỉ biết nhíu mày.
Mặc dù Lâm Minh Tâm và Trương Gia Giai cảm thấy vô cùng bất mãn, nhưng trước sau gì Dương Tiêu cũng là bạn trai của bạn thân bọn họ, nên bọn họ cũng không tiện mở miệng nói thẳng.
Đành phải để Lương Nhã Trân đích thân mở miệng.
Lương Nhã Trân tức giận đến nỗi muốn giậm chân.
“Dương Tiêu, đừng đi, anh còn sợ chưa đủ mất mặt hay sao?”
“Cái bệnh cũ chết vì sĩ diện của anh lại tái phát từ khi nào vậy hả?”
Tại hội nghị kinh doanh vừa rồi, Dương Tiêu đã khiến cô phải thay đổi hoàn toàn cách nhìn về anh, nhưng kết quả chỉ chớp mắt một cái, anh lại trở về đúng dáng vẻ ban đầu.
Dương Tiêu quay đầu lại nhìn cô.
“Cô có đồng ý, tin tưởng tôi thêm một lần nữa không?”
Thật không ngờ Dương Tiêu lại nói như vậy!
Lương Nhã Trân cắn cắn đôi môi đỏ của mình.
Cuối cùng, cô cũng chỉ có thể thở phì phì nói: “Rồi rồi rồi, vậy thì đi, tôi sẽ tin tưởng anh một lần này nữa!”
“Nếu anh dám làm tôi mất mặt, thì sau này tôi sẽ không tin anh nữa đâu đấy!”
Đôi bàn tay trắng như phấn của Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2585195/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.