Cứ tiếp tục như vậy thì chẳng mấy ngày nữa công ty cô sẽ phá sản vì cạn vốn mất.
“Nhà họ Trần này sao có thể làm như vậy chứ, quá đáng lắm rồi!”
Lương Minh Trạch căm giận.
Dương Tiêu nghe xong, nói: “Yên tâm, nhà họ Trần cũng không chạy được mấy ngày.”
Lương Nhã Trân tức giận liếc Dương Tiêu một cái: “Hừ, anh thôi đi, anh nói vậy bao nhiêu lần rồi?”
“Anh còn từng nói khiến nhà họ Trần đến cửa cầu xin tôi ly hôn, tôi đang mong chờ lắm đây.”
Lương Nhã Trân cố ý cười nói, nhưng đột nhiên nhận ra cái gì đó, vội vàng đỏ mặt sửa lại: “Ý, ý của tôi không phải mong chờ gả cho anh đâu!”
“Tôi, tôi chỉ muốn nhanh chóng lấy lại tự do, vạch rõ giới hạn với tên cặn bã Trần Khải Hoàng đó thôi!”
Nghe thấy những lời thật lòng của cô sau khi uống rượu ở công viên tối hôm đó, lại nghe thấy những lời này, Dương Tiêu cười.
Xem lại ngày, Dương Tiêu thẳng thắn nói: “Yên tâm, nhanh thôi, mấy ngày nữa.”
Một tháng cũng coi như kết thúc rồi.
“Được được được, tôi tin thật rồi.”
Lương Nhã Trân lườm anh một cái.
“Phải rồi, chuyện vay mượn, giao cho tôi đi.”
“Gần đây cô cũng đủ bận rồi, tôi giúp cô xử lý chuyện này.”
Dương Tiêu nói thẳng.
Lương Nhã Trân nghĩ một hồi.
“Vậy được, thật ra trước đó tôi đã bàn bạc xong xuôi với họ rồi, anh giúp tôi hỏi thăm tiến độ với nguyên nhân là được.”
Dương Tiêu gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2585049/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.