Sở Kình Hồng hỏi thêm một câu.
"Hả?"
"Không dám, không dám."
Hàn Diệu Tường vừa dẫn đầu, tuy trong lòng bọn họ không phục nhưng ngoài miệng cũng đành nhún nhường.
"Vậy còn không mau dập đầu nhận sai với Dương Tiêu?"
Sở Kình Hồng nghiêm giọng hét lớn một tiếng, người của bốn đại gia tộc đều quay đầu cúi đầu xin lỗi Dương Tiêu.
Từ đầu đến cuối Dương Tiêu không nhìn tới đám người này, ngược lại còn nhìn Trương Nghịch Luân kia đầy ẩn ý.
"Được rồi, cút nhanh lên, đừng quỳ ở đây nữa, chướng mắt!"
Thấy bọn họ vừa quỳ trên mặt đất vừa khóc lóc om sòm, đúng là quá khó coi. Đừng quên đây là tiệc mừng thọ đấy.
Thoáng chốc, người của bốn gia tộc lớn liền chạy tan tác như ong vỡ tổ.
Sở Kình Hồng thấy cảnh tượng này thì lộ ra nụ cười vô cùng hài lòng.
Thật ra ông ta mời Trương Nghịch Luân đến dự tiệc tối này chính là muốn cá cược một phen.
Nếu Trương Nghịch Luân đến thật thì chứng tỏ Trương Nghịch Luân xem trọng ông ta, chắc chắn sau này sẽ dìu dắt ông ta!
Thế là ông ta mượn cơ hội này để tạo dựng uy tín của mình trước tất cả các tầng lớp thượng lưu ở tỉnh Hồ.
Ông ta muốn tất cả nhân vật lớn ở tỉnh Hồ biết Trương Nghịch Luân là chỗ dựa của Sở Kình Hồng!
Như vậy địa vị của ông ta ở tỉnh Hồ mới càng vững chắc hơn nữa.
Bây giờ có thể nói ông ta đã đạt được mục đích vô cùng hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2585041/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.