“Tớ nhớ cậu nói trước kia anh ta làm tay chân, với lại anh ta giỏi đánh nhau như vậy…”
“Có lẽ ngày trước làm việc, thi thoảng được đút lót?”
Lương Minh Trạch vắt óc nghĩ cũng coi như nghĩ ra một lý do tự mình cho là hợp lý.
Lương Nhã Trân chớp mắt, gật gật đầu: “Có thể là vậy.”
“Ngoài làm tay chân, anh ta còn nói làm sát thủ cái gì đó, tớ cũng không biết câu nói đó là thật hay giả nữa.”
Lúc này Lương Minh Trạch nhanh nhạy: “Tớ hiểu rồi!”
“Cậu nói đi cậu nói đi~” Lương Nhã Trân vô cùng chờ đợi.
Lương Minh Trạch bắt đầu phân tích.
“Cậu nghĩ thử xem, anh ta nói bản thân làm sát thủ cái gì đó, thật ra là đang ám chỉ bản thân trước kia làm mấy việc không đàng hoàng.”
“Nhưng theo tớ phân tích, sát thủ thì không thể nào, anh ta thích tỏ vẻ ngầu nhưng có lẽ anh ta đúng là đã từng làm mấy việc như tay chân gì đó.”
“Có thể đại ca khi trước của anh ta xảy ra chuyện, anh ta tiện tay đem theo mấy món đồ quý đi thôi.”
“Nhưng mà khó lắm anh ta mới tình nguyện rửa tay gác kiếm làm lại, bây giờ đến công ty cậu làm việc đến nơi đến chốn, đàn ông như thế này cũng đáng để trao thân gửi phận rồi.”
“Dù sao thì đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại mà~”
Nghe bạn thân mình nói rất có lý, Lương Nhã Trân cũng cho rằng gần như là vậy rồi.
“Có lẽ là như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2584940/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.