Vương Hải Phong đứng một bên tự tát mình lúc này cũng cười thầm trong lòng, thầm nghĩ anh dây vào Dương Tiêu là đúng rồi, cứ dây vào đi rồi sẽ biết thế nào là hối hận!
Khi bầu không khí căng thẳng đến cực điểm, Lương Nhã Trân bỗng đứng bật dậy.
“Cậu Giang, đây không phải là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Nếu như vẫn còn coi tôi là bạn thì anh nên nghe tôi nói chuyện đã. Vừa nãy là do con trai vị khách quý của anh kiếm chuyện trước nên Dương Tiêu mới đánh anh ta. Cứ cho là Dương Tiêu ra tay hơi nặng nhưng người không biết lí lẽ là ông ta. Tiền thuốc thang tôi có thể trả, coi như anh nể mặt Lương Nhã Trân tôi, chuyện này cứ giải quyết như thế có được không?”
Không ngờ Lương Nhã Trân lại tình nguyện nói đỡ cho Dương Tiêu, điều này cũng đồng nghĩa với việc thể hiện rõ lập trường của nhà họ Lương.
Mặc dù thế lực nhà họ Lương không so bì được với nhà họ Giang, nhưng cũng không kém cạnh nhà họ Vương, lập trường của nhà họ Lương không thể không để ý.
Giang Nhất Phàm và Trương Văn Phú đưa mắt nhìn nhau.
“Thế nào, anh có đồng ý nể mặt cô Lương không?”
Trương Văn Phú khinh bỉ nhìn Dương Tiêu.
“Chậc chậc, một người đàn ông mà lại để vợ ra mặt hộ sao, có còn tí tôn nghiêm nào không? Thôi được rồi, nể mặt người đẹp Lương, Trương Văn Phú tôi sẽ nuốt cơn giận này.”
Ông ta vừa dứt câu, Lương Nhã Trân liền thở phào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2584904/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.