“Báo cáo, đã có kết quả! Trong tất cả các gia tộc nổi tiếng ở Đại Hoa, không có nhà họ Dương!”
“Quả nhiên là như thế!”
Trần Đắc Huy quả quyết lên tiếng!
“Điều tra không có nhà họ Dương, vậy thì chứng minh cậu Dương kia hoàn toàn là giả mạo, tên đó hoàn toàn không phải cậu chủ! Lại càng không quen biết Lý Sơn Phàm!”
“Anh ta chỉ biết được em đang buôn người, may mắn tố cáo thành công mà thôi! Một tên rác rưởi vô dụng, cáo mượn oai hùm, ỷ vào thế của Lý Sơn Phàm!”
Giờ phút này Trần Hoàng Thiên không nhẫn nhịn được nữa, lửa giận dâng lên ngút trời: “Khải Hoàng, cha sẽ lập tức đến đòi công đạo cho con!”
…
Náo nhiệt đã hạ màn, Trương Bắc Thần bắt đầu sắp xếp phòng sang trọng nhất cho mấy người Dương Tiêu, suốt quá trình đều cung kính khom lưng cúi người.
“Có thời gian rảnh, đổi xe đi.”
Dương Tiêu đột nhiên mở miệng khiến Trương Bắc Thần sững sờ.
“Ăn mặc đẹp lên, sau này vị trí nhà giàu có nhất ở Giang Thành này sẽ là của ông.”
Sửng sốt một hồi, Trương Bắc Thần mới hiểu được ý của Dương Tiêu, không nhịn được mừng rỡ như điên!
Vội vàng cong eo, điên cuồng cảm kích nói: “Cảm ơn, cảm ơn cậu Dương! Không, cảm ơn đế tôn, ngài đại ân đại đức, Trương Bắc Thần tôi không bao giờ quên!”
Lúc đầu, vị trí nhà giàu nhất trong khu này của ông ta chính là do Dương Tiêu cất nhắc lên, không nằm ngoài dự tính hoàn toàn chấm dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2584878/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.