“Ông Hồng nói chí phải, bây giờ chính là thời đại của vũ khí nóng, đánh đấm giỏi? Như thế thì có ích lợi gì?”
Vương Hải Phong không nhịn được cười nhạo một tiếng.
“Đúng là như thế, với xã hội hiện đại, thân phận và bối cảnh mới là tất cả!”
“Nếu như cộng thế lực ông Hồng và nhà họ Trịnh, nhà họ Vương, còn cả nhà họ Trần lại với nhau, e rằng có thể chống lại một vài quốc gia nhỏ đấy!”
Càng nói, sự kiêu căng của bọn họ lại càng mạnh mẽ, đúng thế, dù sao mấy người có mặt ở đây không ai không phải người có bối cảnh hiển hách.
Ngay cả Trần Khải Hoàng bị đạp trên đất lúc này cũng nói một câu: “Mày, nếu như bọn mày thật sự dám đả thương tao, cha tao nhất định sẽ dốc toàn bộ sức lực của nhà họ Trần để trả thù bọn mày!”
Thấy từng người một dùng thân phận và bối cảnh của mình để làm áp lực, Trương Bắc Thần lại bắt đầu cảm thấy có hơi thiếu tự tin.
Ông ta lại nhìn Dương Tiêu, bản thân không dám làm chủ.
Đúng lúc này, Trịnh Nhã Nam vẫn giữ nguyên dáng vẻ kiêu ngạo của mình, đứng dậy, ngạo nghễ nói.
“Từ trước đến giờ, Trịnh Nhã Nam tôi không phải người không biết nói phải trái, xem ra rõ ràng hai người đã biết được sự chênh lệch thân phận giữa chúng ta.”
“Hay là cứ thế này đi, hôm nay đến đây thôi, chúng ta đều nhường nhau một bước.”
“Các người thả Trần Khải Hoàng, hơn nữa cho tôi một lời xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2584875/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.