“Chuyện này là thế nào? Trương Bắc Thần, ông còn dám cho người vào quấy rầy chúng tôi tụ tập, ông không còn muốn làm việc nữa sao?” 
Một cậu công tử hung hăng phách lối đưa tay chỉ vào Trương Bắc Thần! 
Trong lòng Trương Bắc Thần thấy căng thẳng, trong phòng bao ở tầng hai này, không có ai không thuộc các gia đình giàu có, quý tộc ở Giang Thành. 
Ông ta chỉ là một nhà giàu nho nhỏ, sao có thể đắc tội nổi. 
Thế nhưng khi nhìn thấy Dương Tiêu sải bước tiến lên, ông ta lại như tăng thêm sức. 
Chỉ cần Dương Tiêu làm chỗ dựa cho ông ta, mấy tên công tử này chẳng là gì trong mắt ông ta cả! 
Coi thường tất cả mọi người, Dương Tiêu đi tới ngồi xuống bên cạnh cô bé, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt bị đánh đến sưng đỏ của cô bé. 
Lúc này, anh bộc lộ sự dịu dàng và ấm áp, hoàn toàn khác với người đằng đằng sát khí ban nãy. 
“Có đau không?” 
Cô bé ngơ ngác nhìn Dương Tiêu, theo bản năng nhẹ giọng gọi: “Cha?” 
Trong lòng Dương Tiêu chợt giật mình, tâm trạng kích động tự nhiên nảy sinh. 
“Con nhận ra cha sao?” 
“Cháu…” Cô bé muốn nói lại thôi, trong lúc bất chợt không biết nên nói gì. 
Dương Tiêu nhẹ nhàng xoa xoa cái đầu nhỏ của cô bé: “Hinh Nhi ra ngoài chơi trước đi, cha có một số việc cần phải xử lý, chờ tới khi xử lý xong cha sẽ nói chuyện phiếm với Hinh Nhi có được không?” 
Cô bé ngơ ngác nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2584869/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.