“Sao vậy?”
Dung Nhụy Tâm ngước mắt hỏi, nhìn anh mím chặt môi nắm chặt ngón tay phải,nơi đó có vài giọt máu đỏ tươi tràn ra, xem ra là không cẩn thận tổnthương đầu ngón tay rồi.
Làm bác sĩ ngày ngày phải thao tácvới nhiều loại dao kéo nên khó tránh khỏi chạm phải đầu mũi bén nhọn gìđó mà thương tổn đến ngón tay, vì không để làm ảnh hưởng đến quá trìnhphẫu thuật, bất kể vết thương lớn hay nhỏ, chỉ cần sau khi thấy máu, thì đều không thể cầm dao mổ được nữa.
“Thật xin lỗi, anh cósao không...”, người trợ thủ bên cạnh cả người run lên, sắc mặt trắngbệch, mồ hôi lạnh toát ra, không ngừng lặp đi lặp lại lời xin lỗi, bởivì trong quá trình chuyển dao do sơ suất anh ta đã quẹt vào tay của TônHải Dương làm anh bị thương.
Dung Nhụy Tâm lạnh lùng liếcmắt sang người không có chút tiền đồ nào đó, hành vi quá cẩu thả, thânlà bác sĩ mà lại phạm phải một sai lầm nhỏ nhặt như thế. Ngay lập tức cô liền nhanh chóng đứng vào vị trí chủ đạo, làm tiếp công việc còn lỡ dởcủa Tôn Hải Dương.
Công việc cấp cứu vẫn tiếp tục tiếnhành, thấy động tác của cô so với mình còn quen tay cùng chuẩn xác hơnnhiều, ánh sáng nơi đáy mắt Tôn Hải Dương chợt lấp lóe,vui vẻ hiện đầy trên khóe môi. Hiện tại đã vững tâm nên anh cần phải tranh thủ thờigian,tháo găng tay ra, khử hết độc sau đó băng bó vết thương, tiếp đến mới đeo lại găng tay trở về bàn mổ.
Hai người đổi vị trícho nhau, cũng không ảnh hưởng đến quá trình giải phẫu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-thuong-ta-gio-tro-luu-manh/62800/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.