CHƯƠNG 105 
  
Viên đạn xuyên thép đường kính 12,7 ly kia của Ngốc Ưng gần như gây ra trọng thương chí mạng cho Thẩm Diệu. Tuy rằng bởi vì Thẩm Diệu né tránh được ngay, không thể bắn trúng tim, nhưng các nội tạng khác phỏng chừng đã bị đánh nát toàn bộ, hơn nữa một cánh tay cũng bị bắn gãy. Cho dù long huyết nhân chỉ cần đầu và trái tim còn là có thể phục hồi như cũ, nhưng với thương thế như vậy không biết hắn cần thời gian bao lâu mới có thể khôi phục, ít nhất hôm nay là không có khả năng. 
Lúc này đúng là cơ hội tốt nhất để truy kích Đường Tịnh Chi, bọn họ tuyệt không nên bỏ qua. 
Nhưng tại giáo đường sụp đổ cách xa hơn bốn trăm mét ngoài kia, chiến hữu, bạn bè, anh em của họ đang bị chôn dưới đống đổ nát. Có lẽ những người ấy vẫn còn một hơi, có lẽ bọn họ vẫn đang chờ cứu viện. 
Houshar đi trước làm gương, điên cuồng chạy tới chỗ giáo đường, các thành viên khác của Du Chuẩn cũng đều đi theo. Chỉ cần có một chút hi vọng, bọn họ sẽ không từ bỏ chiến hữu của mình. 
Khác với bọn họ, các bộ đội đặc chủng Trung Quốc này không phải vì tiền thuê mà tìm đến chiến tranh, trên đỉnh đầu của họ là mệnh lệnh. Điều thứ nhất trong kỉ luật của quân nhân là phục tùng, bọn họ không thể giống những lính đánh thuê này, vì cứu chiến hữu mà buông tha thời cơ tốt nhất để khống chế kẻ địch. 
Đối với các lính đánh thuê của Du Chuẩn mà nói, mất đi danh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi/1493077/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.