CHƯƠNG 18
Thiện Minh liếc đứa nhỏ một cái, “Mày nhận ra họ?”
Quân y kia băng lãnh nhìn Thiện Minh, sau đó không hề có thành ý nói, “Anh bạn nhỏ Thẩm Trường Trạch, ta tới đón cháu về nhà, cháu không muốn nhìn thấy cha mẹ của mình sao?”
Đứa nhỏ mở to hai mắt, giương miệng nhìn quân y kia nửa ngày, mới đầu vẻ mặt có một tia buông lỏng, nhưng khi nhìn thấy bộ đội đặc chủng vũ trang đứng quanh y thì vẫn kêu lên: “Ông lừa tôi! Các người là người xấu! Ba mẹ chính là bị các người bắt đi, các người đều mặc quần áo như vậy…… Các người là người xấu !”
Quân y nói: “Chúng ta không phải người xấu, chúng ta có thể mang cháu về nhà, gặp cha mẹ cháu.”
Thiện Minh nhấc chân khỏi người đứa nhỏ, nhìn vẻ mặt khó coi của đám bộ đội đặc chủng này, tâm tình đột nhiên trở nên sung sướng. Hắn vỗ vỗ áo may ô của đứa nhỏ, ôm nó từ dưới đất lên.
Đứa nhỏ gắt gao lui vào trong lòng hắn, cánh tay đầy thịt ôm chặt cổ hắn, khuôn mặt dán lên mặt Thiện Minh, run giọng nói: “Bọn họ là người xấu, không muốn…… không muốn đi theo họ……”
Thiện Minh nâng mông đứa nhỏ, một tay ôm nó, một tay lắc lắc súng, ngửa cằm kiêu căng nói: “Nghe được không? Nó không muốn đi theo các người.”
Người phía sau quân y kêu một tiếng,“Đại tá.” Lập tức đến bên tai hắn nói gì đó.
Al châm chọc cười nói: “Đại tá? Ta không nghe lầm đấy chứ? Mày dựa vào cái gì? Người Trung Quốc chúng mày cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi/1492990/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.