Tô Tiểu Trúc trước khi chết đã nói qua, Tiểu Phỉ họ Trịnh, trừ khi báo được thù, bằng không nó không thể mang họ Tô.
Vì thế, báo thù trở thành chấp niệm lớn nhất của Trịnh Phỉ. Từ lúc Trịnh Phỉ phản tách ra Tiêu gia, Trịnh Liệt vốn phải ý thức được, y vì báo thù đã biến thành một người khác, không còn là đứa bé vì đau mà ôm đùi hắn khóc oa oa nữa. Nhưng mà, trong mộng Trịnh Liệt quá mức tự cho mình là đúng, mãi cho rằng Trịnh Phỉ họ Trịnh, là con nuôi của hắn nên hắn phải che chở. Đó cũng là hắn đã xem nhẹ khả năng Trịnh Phỉ có thể mang đến nguy hiểm tiềm tàng.
Hiện tại Trịnh Phỉ báo thù, vì người nhà chết thảm, đòi lại công đạo cho Tô gia, có thể quang minh chính đại hồi dòng họ của chính mình, Trịnh Liệt cảm giác, đây là thời điểm để buông tay.
Nhất là ngày hôm sau Trịnh Liệt phát hiện khi người của Trịnh Phỉ đưa hắn về Nam Phong thị, nhưng người đón hắn tại Nam Phong thị lại là người của Tiêu Sân, hắn càng hạ quyết tâm cắt đứt triệt để quan hệ giữa Viêm bang và Tiêu gia, mặc kệ Trịnh Phỉ có minh bạch ý tứ đoạn tuyệt của hắn hay không.
Người tới đón Trịnh Liệt là trợ thủ đắc lực nhất của Tiêu Sân, Lâm Hạo. Người này can đảm cẩn trọng, khéo léo, là thủ hạ am hiểu giao thiệp nhất của Tiêu Sân. Bởi vì cũng là dạng dám ngoạn dám nháo, Trịnh Liệt cùng hắn giao tình rất tốt.
“Trịnh thiếu, đã lâu không gặp?” Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-va-cac-con-nuoi/2376748/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.