Trịnh thiếu u ám nghĩ, hắn đích thực là một tên kỳ quặc!
Hiện tại hắn sâu sắc cảm thấy chính mình chết trong mộng thiệt không oan, tuyệt đối không oan, nếu như kẻ chủ mưu giết hắn thật sự là mấy đứa con nuôi bướng bỉnh này của hắn!
Con mẹ nó nhìn xem tất cả bọn chúng là cái gì!!
Tên này so với tên kia còn thâm hiểm hơn, tên kia so với tên này còn đúng lý hợp tình hơn, toàn bộ đều coi hắn như khỉ con mà đùa bỡn!
Con mẹ nó ánh mắt nhìn người của hắn đúng thật là rác rưởi! Giả sử nếu không có gánh nặng phỏng chừng tên nào cũng cười hắn là kẻ ngu ngốc nhất đi!
Dưới cơn tức giận bùng nổ hắn đem mấy thứ đồ cổ quý giá trong phòng đập bể! Đến khi lấy lại tinh thần nhìn đám mảnh vỡ dưới chân, cho dù là Trịnh Liệt tiêu tiền như nước cũng không khỏi cảm giác có điểm đau trứng.
Hắn muốn đoạn tuyệt quan hệ cha nuôi con nuôi với bọn họ! Nhưng sợ như vậy còn chưa đủ, chưa đủ xa….
Trước khi hạ quyết định hắn gọi điện cho Trác Thư Nhiên.
“Cha nuôi….” Đầu bên kia rất nhanh bắt máy, thanh âm Trác Thư Nhiên ở một đầu khác điện thoại nghe có chút kinh ngạc lẫn kinh hỉ.
Trịnh Liệt lười cùng y khách sao, đi thẳng vào vấn đề “Tôi là người nuôi dưỡng hợp pháp của Minh Bảo Bảo, tôi muốn đem nó đi, cậu lo chuẩn bị tốt hành lý.” Trịnh Minh Bảo chỉ là đứa bé ngờ nghệch thứ gì cũng không biết, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-va-cac-con-nuoi/2376730/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.