Trịnh Liệt gầm nhẹ một tiếng, bắn ra tất cả tinh hoa trong người Trịnh Phỉ. Thứ chất lỏng nóng bỏng kia khiến Trịnh Phỉ phát run, phía trước hơi hơi cứng lên.
Trịnh Liệt lại lưu loát rời khỏi cơ thể y, thân thể to lớn thon dài trần trụi bước vào phòng tắm, lưu lại một Trịnh Phỉ còn chưa đạt tới đỉnh trên giường.
“Ba…” Trịnh Phỉ nằm trên giường, kinh ngạc lại bất mãn.
“Tự mình giải quyết.” giọng Trịnh Liệt khàn khàn mang theo sảng khoái biếng nhác.
Trịnh Phỉ nghĩ đến mình vừa rồi còn cố dùng miệng hầu hạ Trịnh Liệt, đến phiên chính mình thì lại bị biến thành nửa chừng, cả người khó chịu, lập tức mặc kệ, kéo hai chân có chút hư nhuyễn xuống giường, cùng vào phòng tắm.
Chỉ chốc lát sau, trong phòng tắm vang lên vài tiếng tranh cãi nhỏ, sau đó là tiếng rên rỉ và thở dốc.
Sau đó, Trịnh Liệt mặc một kiện áo choàng tắm, chậm rãi đi ra. Trịnh Phỉ đi sau lưng hắn, chỉ có nửa người dưới được quấn một cái khăn tắm. Tóc y ướt sũng, hai gò má hồng nhuận, mắt to ướt át linh động, nửa thân trên trần trụi đầy vết sẹo lớn có nhỏ có, cùng với dấu tay xanh tím lẫn dấu hôn ái muội, cả người tản ra một cỗ mỹ diễm lười biếng.
Trong phòng vẫn còn một cỗ hương vị thuần nam tính nhàn nhạt.
Trịnh Liệt châm một điếu thuốc, cả người dựa vào bệ cửa, tư thế rất đàn ông, mang theo lực hấp dẫn đặc thù.
Trịnh Phỉ đi qua, lấy ra một điếu thuốc từ hộp, ngậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-va-cac-con-nuoi/2376704/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.