Trong khoảng thời gian này có Trác Thư Nhiên bồi bên cạnh, Trịnh Liệt mỗi lúc mỗi thấy mới mẻ. Một Trác Thư Nhiên ôn hòa hiền lành, thậm chí lúc đeo kính vào còn có chút mọt sách ngờ nghệch, cư nhiên lại có nhiều bộ mặt khác biệt đến vậy. Cho dù Trịnh Liệt đã kinh qua vô số người cũng không khỏi tự hào ánh mắt của mình chọn trúng báu vật quý giá cỡ này.
Dưới sự trợ hứng của cồn, vận động trên giường càng thêm vô cùng nhuần nhuyễn.
Xong việc, gương mặt trắng nõn của Trác Thư Nhiên đỏ lựng, y ghé vào ***g ngực ấm áp đầy mồ hôi của Trịnh Liệt, thở hổn hển bình ổn hô hấp.
Trịnh Liệt vuốt ve tấm lưng trần trụi của y, biếng nhác khép hờ hai mắt.
Trác Thư Nhiên kéo tay Trịnh Liệt, ***g hai bàn tay hai người vào nhau, đột nhiên không hề báo trước hỏi “Cha nuôi, Ân Triệu Lan đang ở nước này sao?”
Trịnh Liệt mở mắt ra, có chút ngạc nhiên khi nghe được cái tên Ân Triệu Lan từ miệng Trác Thư Nhiên, ngữ khí còn vô cùng bình thản. Khúc mắc giữa Trác Thư Nhiên và Ân Triệu Lan sâu sắc như vậy, chủ yếu là Trác Thư Nhiên không vừa mắt Ân Triệu Lan. Hơn nữa, Trịnh Liệt cũng ít nhiều hiểu được sự kiêng kỵ của Trác Thư Nhiên với Ân Triệu Lan.
“Khi không đề cập tới cậu ta làm gì?” Trịnh Liệt nói. Nơi hắn an bài cho Ân Triệu Lan là nước C. Lúc trước nếu lựa chọn buông tay, Trịnh Liệt cũng không chú ý tới việc Ân Triệu Lan muốn đi đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-va-cac-con-nuoi/2376642/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.