Ồ! Anh thử đưa tay chạm lên môi đi!
Sơ Sênh bị anh ôm chặt đến nghẹt thở, dùng tay đẩy đẩy Ngạn Bách Ngôn ra khỏi người, nhíu mày nhìn anh bằng ánh mắt dò xét.
Ngạn Bách Ngôn cũng rất thành thật, nghe lời Sơ Sênh liền đưa tay lên môi, cảm thấy không có gì lạ liền nhíu mày, ngơ ngác nhìn cô vô cùng khó hiểu.
- Anh thấy… môi anh vẫn gợϊ ȶìиɦ như trước mà. Hay là, em thấy cách anh hôn em khác đi rồi ư?
Sơ Sênh thiếu chút nữa đã phun sạch nước miếng trong miệng mình ra bên ngoài. Con người gì vậy chứ? Mặt dày còn hơn cả đít nồi!
Cô dí ngón trỏ lên trán anh, hừ lạnh chế giễu:
- Miệng anh dẻo như kẹo. Chẳng trách ong bướm bám theo dày đặc!
Dứt lời, cô vung tay toan ném súng của Ngạn Bách Ngôn vào trong sọt rác. Chợt nhận ra, bên trong vẫn còn một viên chưa nhả đạn, Sơ Sênh đem lên mắt nhìn ngắm chút nữa, sau đó chĩa thẳng họng súng lên trời, thản nhiên bóp cò.
Đoàng!
Viên đạn tức tốc lao vút lên không trung, biến mất vào trong bóng đêm. Đội cảnh sát đang lúi húi xử lý hiện trường, đột ngột bị tiếng nổ vang làm cho cả người giật nảy, đồng loạt ngước mắt lên nhìn về phía hai người họ.
Beng!
Khẩu súng đáng thương bị Sơ Sênh ném thẳng vào trong sọt rác không một chút thương tiếc. Trước khi ném, cô còn ngang nhiên vặn gãy chốt nòng trước con mắt ngỡ ngàng của Ngạn Bách Ngôn. Cổ họng anh từ từ chuyển động, tiếc rẻ nhìn chằm chằm khẩu Glock 17 đắt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-tha-cho-em/1466596/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.