Xoèn xoẹt…
Xoèn… xoẹt…
Âm thanh dai dẳng kéo lê trên mặt đất đầy đá, vang lên càng lúc càng rõ trong khu rừng rậm rạp. Tiếng những giọt mưa tí tách rơi lộp bộp trên những tán cây, càng khiến cho bóng người trở nên mờ ảo, thêm chút ma mị, tựa như những bóng hồn lặng lẽ.
Ba người phụ nữ bị ném một cách thô bạo trên đất, quần áo lấm lem bụi bẩn, dính cùng nước mưa ướt sũng. Nguyên Vũ cùng Khương Hiểu vẫn còn ngơ ngác, chưa hiểu chuyện gì xảy ra liền bị một luồng sức mạnh cực điểm tấn công từ phía sau không thương tiếc.
- Á… á… á… Đau quá!
Dòng máu đỏ tươi chậm rãi chảy xuống vầng trán cao rộng của Nguyên Vũ, khiến đầu óc cô ta xây xẩm mặt mày, choáng váng khủng khiếp. Nguyên Vũ có thể cảm nhận rõ ràng phần da đầu vừa bị rách toác, nước mưa nhỏ vào miệng vết thương làm cô ta xót tới run rẩy.
Người ra tay lần này là Quý Thần. Anh cầm chiếc gậy đầu tròn vẫn còn dính máu, đem dí xuống vũng nước mưa gần đó hòng lau máu đi. Khương Hiểu sợ hãi khóc lóc ầm ĩ, hết mực van xin khẩn khoản:
- Xin các người hãy tha cho chúng tôi! Tôi không dám nữa, không dám nữa!
Cô ta dập đầu lia lịa, miệng và mũi đều ngập đầy bùn đất, bộ dạng vô cùng nhếch nhác.
Ba người đàn bà mưu mô, xảo quyệt, đều bị chôn hai phần ba thân thể xuống dưới mặt đất, kêu gào tới khản cả giọng.
Bọn chúng không ngờ, chỉ vì đắc tội với Sơ Sênh mà phải nhận kết cục thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-tha-cho-em/1466583/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.