Máy bay cất cánh vào lúc bảy giờ bốn mươi phút sáng...
Sơ Sênh không biết rằng, khi cô cùng Lã Hinh lên máy bay, từ khoang hạng sang lại có một người đàn ông lặng lẽ ngồi phía sau quan sát. Anh đeo kính râm, mặc bộ đồ thể thao màu bạc, trái ngược hoàn toàn với tác phong lạnh lùng pha chút lịch lãm thường ngày.
Ngạn Bách Ngôn cười nhạt, nghiêng đầu nhìn cặp đôi ngồi ở hàng ghế phía trước, cách anh bảy dãy. Chưa khi nào anh trông thấy được nụ cười tươi rói hiện hữu trên khuôn mặt xinh đẹp của người con gái bên anh mười năm như lúc này.
- Sơ Sênh, em muốn ăn gì không?
Lã Hinh cẩn thận hỏi cô.
Nhìn qua cửa kính máy bay, ngắm nhìn những đám mây trắng trôi bồng bềnh, Sơ Sênh cảm thấy trong lòng cực kỳ nhẹ nhõm. Cô lắc lắc đầu từ chối, mắt vẫn dính chặt vào khung cảnh trong lành của bầu trời trước mắt.
Đột nhiên, trong tiềm thức, bóng dáng Ngạn Bách Ngôn bỗng dưng xuất hiện. Sơ Sênh có cảm giác bản thân cô như đang trông thấy anh, kề cận bên anh.
Quái lạ!
Cô đưa tay vỗ nhẹ lên đầu, để cho những hình ảnh về Ngạn Bách Ngôn lu mờ dần đi.
Trải qua bốn tiếng ngồi máy bay, cuối cùng hai người cũng đặt chân tới nước Mỹ xinh đẹp.
Lã Hinh giúp Sơ Sênh kéo hành lý. Ở sân bay đã có người của anh chờ sẵn, nhanh chóng đưa họ đến điểm hẹn. Ngạn Bách Ngôn cũng chỉ theo cô tới sân bay, sau đó lại lặng lẽ ngồi chờ chuyến bay về nước cất cánh chỉ sau vài tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-tha-cho-em/1466567/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.