"Con trai bé bỏng sao nay rảnh rỗi gọi mẹ vậy?" Người phụ nữ có khí chất uy quyền, bà ta đứng hút thuốc ở ngoài ban công, đôi mắt sâu hun hút nhìn ngắm cây cối ở công viên đối diện.
Hắc Tiệp ở đầu dây bên kia cau mày cáu gắt, tay mở tủ rượu quý giá, lấy chai rượu anh ta yêu thích nhất rót một ly, giọng nói trầm thấp thể hiện rõ sự khó chịu:
"Đừng gọi con với cái tên đó! Con không thích!"
"Sao vậy? Mẹ thấy đáng yêu mà... Con trai bé bỏng!" Hắc phu nhân không những không sợ mà còn thêm nhây, bà nhấn mạnh câu cuối.
"Mẹ nói thêm một lần đừng mong con gọi nữa!" Hắc Tiệp buông lời đe dọa.
Dường như lời đe dọa này quá quen thuộc nên bà ta không tức giận mà lại giả bộ hờn dỗi với Hắc Tiệp:
"Không nói! Cái thằng này lại đe dọa, hai năm gọi cho ba mẹ chưa quá một lần. Ba mẹ ở Mỹ rất nhớ con đó, con mà không gọi là mẹ giận luôn."
Hắc Tiệp ở trong phòng, anh ta ngồi ở ghế từ từ thưởng thức rượu ngon trước mắt:
"Thôi được rồi, đừng giỡn nữa. Con vào vấn đề chính."
"Có chuyện gì?"
"Hai tuần nữa con đính hôn, ba mẹ tranh thủ về sớm. Con muốn đưa Tào Khê về ra mắt."
"Hả! Cái gì?" Hắc phu nhân nghe như sét đánh ngang tai, bà ta kinh ngạc hét lớn vào điện thoại.
Hắc Tiệp như muốn thủng màng nhĩ, tay kéo điện thoại ra càng xa tai càng tốt. Khi giọng nói lớn trong điện thoại đã ngừng lại, anh ta mới nói tiếp:
"Làm gì la lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-con-han-nguoi/1497506/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.