Đằng thị. 
"Thưa Đằng Tổng, đây là những nơi cung cấp vật liệu tốt nhất ạ." Thư ký đi lại gần bàn Tổng giám đốc, anh ta cầm tập tài liệu màu xanh đậm để trên bàn. 
Đằng Minh liếc nhìn tên thư ký rồi nhìn tập tài liệu, anh chồm người lên trước cầm lấy tập tài liệu, khuôn mặt nghiêm trọng xem qua từng tờ. Tên thư ký đứng im một chỗ cúi đầu, ánh mắt thỉnh thoảng có liếc nhìn biểu hiện của anh, vầng trán đổ mồ hôi hột, cả người run cầm cập. 
Sau khi xem qua một lượt, nét mặt Đằng Minh dần thả lỏng, anh nhìn thật lâu trang cuối cùng, ngón trỏ chỉ vào tấm hình nói với thư ký: 
"Cậu cho người tới thu mua đi, có thể trả giá, còn không được thì đe dọa!" 
"Dạ Đằng Tổng, tôi đi ngay ạ." Vừa dứt lời, Thư ký nhanh chân đi ra khỏi phòng. Anh ta sợ ở lâu trong đấy sẽ khiến anh ta ngột ngạt chết mất. 
Đằng Minh mệt mỏi dựa lưng ra sau ghế, ngón cái và ngón trỏ xoa xoa vùng da giữa hai hàng chân mày. Anh gối đầu vào thành ghế, nhắm tịt mắt. 
Vài phút sau, một hồi chuông điện thoại đã phá tan bầu không gian yên tĩnh, anh mở trừng hai mắt khó chịu. Trong đầu đang trách móc kẻ nào đang làm phiền phút giây thư giãn của anh. 
Anh uể oải với tay lấy điện thoại, nhìn số điện thoại hiện trên màn hình là một số bàn, anh thắc mắc liền nhấc máy: 
"A lô." 
"Đằng... Đằng Minh... Là... Là em đây." Đầu dây bên kia là một giọng nói thều thào của nữ, hình như cô ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-con-han-nguoi/1497459/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.