Lưu Nhược Lam trên thân mặc bộ đồ lao công nhưng vẫn kiêu ngạo đi vào công ty Ả đứng ung dung dựa lưng vào vách tường, mặc kệ những ánh mắt chế giễu của đám nhân viên đang liếc nhìn mình, thong thả cầm tách cà phê trên tay, tay còn lại cầm muỗng khuấy cà phê trong tách đến đục ngầu Ánh mắt nhìn chăm chăm về một hướng tập trung suy nghĩ điều gì đó, ả cảm thấy kì lạ đã hơn một tuần rồi sao cô vẫn không có dấu hiệu sức khỏe bị suy giảm, nếu tính ra thì tới thời điểm này cô phải nằm trong bệnh viện chứ không phải ở đây Ả vừa thắc mắc tay vừa cầm tách cà phê đưa lên miệng uống 
"Thôi để quan sát thêm một thời gian nữa xem sao!" Ả lầm bầm trong miệng, lập tức đưa tay vẫy vẫy gạt bỏ cái suy nghĩ đó ra khỏi đầu, vẫn như thường lệ, ả pha cho cô một tách cà phê đã bỏ sẵn thuốc bưng vào phòng cho cô 
Cô ngước mắt nhìn ả lại nhìn ly cà phê hừ lạnh một tiếng, không thèm quan tâm đến ả, đôi mắt tiếp tục chăm chú xem các bản thiết kế của thư ký đưa còn nằm vương vãi trên bàn 
Ả nhìn cô bày ra thái độ khinh thường đối với ả, trong lòng đay nghiến muốn nhào tới tát cô vài cái nhưng ngoài mặt vẫn giữ nụ cười giả tạo đó 
"Chủ tịch! Cà phê của cô" Ả bưng tách cà phê đặt nhẹ nhàng lên bàn Ả định nói gì đó nhưng lưỡng lự chưa dám mở lời, đứng im một chỗ nhìn cô 
Thấy ả vẫn đứng đấy chưa chịu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-con-han-nguoi/1497425/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.