Xoảng!!! 
Cô và ba đều hoảng hốt vội chạy vào bếp, thấy một mớ hỗn độn trước mắt, anh thì đang cúi người nhặt những mảnh sành bị vỡ vương vãi trên sàn nhà Khi thấy cô và ba chạy vào anh vội đứng dậy, vẻ mặt lúng túng nhìn hai người, tay đưa lên gãi đầu cười ngượng ngùng Cô bất động nhìn anh lại đưa mắt nhìn xuống dưới chân anh hỏi: 
"Mẹ! Anh! Có chuyện gì vậy?" 
"Không có gì đâu mà!" Anh giật mình làm rớt mảnh sành đang cầm trên tay, đưa hai tay vẫy vẫy trước mặt, lắc đầu, ngượng miệng nói 
Tào phu nhân thì đứng một bên, khoanh tay ung dung nhìn tình cảnh phía trước, giọng nói có vẻ nghiêm túc nhưng thật ra là đang trêu chọc anh: 
"Ừ không có gì đâu mọi người! Nó chỉ làm vỡ vài ba cái dĩa thôi!" 
Làm vỡ sao? 
"Anh có sao không?" Cô nghe mẹ nói xong, giờ mới chú ý đến vết cắt trên bàn tay phải của anh Cô bước lại gần, cầm tay phải anh săm soi vết thương thật kĩ 
Vết cắt rất dài, dài gần hết bàn tay anh rồi! Nếu không sát trùng kĩ sẽ bị nhiễm trùng mất! 
"Vết cắt hơi sâu, anh lại ngồi đây đi để em sát trùng vết thương!" Cô chỉ tay về chiếc ghế gần bàn ăn ý bảo anh ngồi đó, anh hiểu ý, mỉm cười gật đầu rồi ngoan ngoãn lại ghế ngồi 
"Ông coi tụi nó lo cho nhau chưa kìa! Sao tui ganh tỵ quá, muốn quay lại thời còn trẻ ghê!" Tào phu nhân nhìn cô và anh, ánh mắt mang ý cười, đi lại chỗ Tào tiên sinh đang đứng khều tay ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-con-han-nguoi/1497420/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.