Ánh sáng đèn đường chiếu rọi lên cơ thể gầy hơi run run của cô Bước từng bước trên con đường vô cùng quen thuộc nhưng hôm nay sao bỗng trở nên xa lạ Bước chân nặng trĩu từng bước từng bước tiến về trước Cứ như thế cô đi trong vô thức
Kết thúc rồi sao?
Chẳng lẽ cô và Phi Yến lại bước vào một kết cục tình bạn tan vỡ không thể nào gắn kết được sao? Tại sao mọi chuyện lại như vậy?
Cô cần một người bạn để tâm sự! Hôm nay cô rất mệt! Thật sự rất mệt!
Bước chân khựng lại, le lói trong đầu cô hiện lên hình ảnh một người đàn ông
Anh hai! Đúng rồi cô chỉ còn mình anh hai là người cô tin tưởng nhất!
Nghĩ rồi cô lấy điện thoại bấm gọi cho Lợi Tư Vũ:
- "Alo!"
- "Anh!" Cô ngập ngừng nói
- "Tư Linh! Là em hả? Sao giọng em lạ vậy? Em sao vậy?" Tư Vũ đầu dây bên kia lo lắng hỏi
- "Anh! Em muốn gặp anh!"
- "Được! Tối nay anh có hẹn gặp đối tác nhưng không sao anh sẽ hủy Em đang ở đâu?"
- "Anh! Anh tới công viên Mộc Linh đi"
- "Được! Anh tới liền!"
Cúp máy, tay cô run run, nước mắt không cầm được mà tuôn ra Bao nhiêu nỗi uất ức theo dòng nước mắt mà trào ra ngoài Hôm nay cô muốn khóc! Khóc thật lớn!
10 phút sau
Lợi Tư Vũ chạy đến bên cô
- "Em sao vậy? Em đang khóc?"
- "Anh hai!" Cô nhào vào lòng anh mà khóc
- "Nói anh nghe đã xảy ra chuyện gì? Có phải tên Tạ Phong chết tiệt đó bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nuoi-con-han-nguoi/1497371/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.