Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn
__________
Cố Duyên Chi không biết vì sao tự dưng con trai mình lại hỏi vấn đề này, anh hơi sửng sốt rồi trả lời bé: "Ừ không ngoan."
Bé Bo giơ ngón tay phải ra: "Vậy có phải người lớn đều thích những đứa trẻ ngoan không ạ?"
"Đúng vậy." Cố Duyên Chi nhìn phản ứng của con trai, đoán có lẽ là bé lại không muốn tới nhà trẻ, liền trực tiếp hỏi: "Có phải ngày mai Bé Bo không muốn đi nhà trẻ đúng không?"
Bé Bo lắc đầu, cúi mặt suy nghĩ một hồi, sau đó lại nhìn về phía Cố Duyên Chi: "Baba, nếu biết sai rồi sửa, không lén lút trốn ra ngoài nữa, hơn nữa sau này cũng không bao giờ lén lút trốn ra ngoài nữa, vậy có phải vẫn là bé ngoan không ạ?"
"Đúng vậy."
"Vẫn sẽ được yêu quý sao ạ?" Bé Bo khẩn trương nhìn Cố Duyên Chi, mãi cho đến khi Cố Duyên Chi đưa ra một lời khẳng định chắc chắn bé mới thở phào nhẹ nhõm.
Bé đưa điều khiển màn hình chiếu cho Cố Duyên Chi, nằm vào ổ chăn, cuộn chặt tấm chăn nhỏ, thu mình thành một quả cầu nhỏ mập mạp, nhắm hai mắt lại, "Baba ơi, hôm nay Bé Bo muốn đi ngủ sớm một chút, ngày mai lại dậy sớm hơn một chút, đi nhà trẻ sớm hơn một chút ạ."
Bé muốn tạo ấn tượng tốt với mama bé một lần nữa.
Cố Duyên Chi không biết hôm nay ở nhà trẻ Vân Sơn đã xảy ra những chuyện gì, tưởng lầm là bé con nhà mình "không muốn đi nhà trẻ, nhưng vì muốn làm bé ngoan nên kịp thời đánh mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-nhoc-con-moi-ngay-deu-gia-ngheo/238615/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.