--- 
Trong nhà, nước đang sôi ùng ục. 
Trên bàn là bình trà Hoàng Sơn Mao Phong đã được pha sẵn, Ngô Trác ngồi đối diện với Lâm Tố qua chiếc bàn gỗ. 
Nước trà còn quá nóng, Lâm Tố khẽ nhấc nắp lên để gạt bỏ bọt nổi trên bề mặt. 
“Không ngờ huynh còn nhớ.” 
Lâm Tố chẳng buồn khách sáo, hai người đã quen biết nhiều năm, liền đi thẳng vào vấn đề: “Chuyện đầu tiên, huynh hẳn đã biết rồi, bệ hạ muốn huynh làm Thái phó của công chúa, dạy dỗ con gái của chúng ta.” 
Ngô Trác không ngờ sau bao năm không gặp, người bạn này của mình lại càng ngày càng thẳng thắn. 
Hắn vốn nghĩ ít ra cũng phải xã giao vài câu, nào ngờ đối phương lại đi thẳng vào vấn đề, khiến hắn không kịp phản ứng. 
Hắn thở phào, lông mày nhíu chặt: “Là huynh đề cử ta với bệ hạ sao?” 
Lâm Tố thấy sự do dự trên gương mặt hắn, thầm hiểu rằng Ngô Trác có lẽ nghĩ rằng mình đã lợi dụng quan hệ với Khương Phất Ngọc, dùng ảnh hưởng để giúp hắn giành được vị trí này dưới danh nghĩa dạy dỗ công chúa, từ đó mở đường cho hắn vào triều làm quan. 
Ngô Trác vốn là người như vậy, quá mức chính trực. 
Hồi còn ở học phủ, viện trưởng từng khuyên hắn tám chữ: “Kim dĩ cương chiết, thủy dĩ nhu toàn” (Vàng cứng dễ gãy, nước mềm giữ vẹn toàn). 
Nhưng bao năm qua, hắn vẫn không thay đổi bản tính, không hạ thấp nguyên tắc của mình. Hắn luôn tỏ ra cứng rắn, không thích nhờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi-/3733282/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.