Lâm Tố đã đến trước cửa phòng học từ sớm, chờ Khương Dao tan học.
Khi Hứa Thục Nhã mở cửa bước ra, nàng lập tức nhìn thấy một người đàn ông với dáng vẻ nho nhã như ngọc, mặc bộ y phục trắng đứng không xa, đang ngước mắt nhìn về phía này.
Nàng cảm thấy có chút ngỡ ngàng.
Thì ra vị lang quân mà hoàng thượng mang về cung lại đẹp đến vậy, khí chất còn ôn hòa và nho nhã đến thế.
Chưa kịp hành lễ, Khương Dao đã chạy ra ngoài, vui vẻ khoe những gì mình vừa học được với ông.
Cô chắp tay, cúi chào và giọng vang rõ ràng như đang đọc sách: "Nhi thần bái kiến phụ quân."
Trên khuôn mặt của Lâm Tố nở nụ cười dịu dàng, nhìn Khương Dao với ánh mắt tràn đầy yêu thương, hắn vui vẻ cùng cô bé đóng kịch, cúi người kéo cô dậy: "A Chiêu mau đứng lên."
Hai cha con một lớn một nhỏ đứng cạnh nhau, thật sự là một cảnh đẹp mắt.
Hắn nắm lấy tay Khương Dao, quay sang nói với Hứa Thục Nhã: “Hứa đại nhân vất vả rồi. Ta đã chuẩn bị một chút lễ mọn coi như lễ vật gặp mặt. Sau này A Chiêu còn phải nhờ đại nhân chỉ dạy nhiều. Lý Cửu, mang lễ vật gặp mặt đến cho Hứa đại nhân.”
Vị nội quan lập tức dâng lên một chiếc vòng ngọc trắng tinh xảo trước mặt Hứa Thục Nhã.
Chưa kịp từ chối, Lâm Tố đã tiếp lời: “Đây là chút tâm ý của ta và A Chiêu, mong đại nhân nhận lấy. Sau này còn phải thường xuyên gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi-/3733215/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.