Edit | Beta: Tề Tuyết Đồng
Bắn tinh xong, cảm giác hưng phấn dần qua, vết thương bị rách của Chu Hậu Đông bắt đầu đau, anh rút cây gậy thịt ra dựa vào tường nói: “Tiểu Dịch, bụng tôi đau quá.”
Dây lưng trói tay An Dịch đã được cởi ra, cả người cô mệt mỏi nằm trên đất, nụ hoa nhỏ bị đâm lỏng chứa lượng lớn tinh dịch, cô chậm rãi ngồi dậy, nhìn bụng người đàn ông, cộng thêm mùi máu thoang thoảng trong không khí, lúc này mới nhận ra sự bất thường.
“Chú sao vậy?” An Dịch ngồi xổm bên cạnh người đàn ông, dò hỏi.
“Vết thương lại rách ra rồi.” Máu ướt đẫm quân phục, dính đầy tay Chu Hậu Đông.
“Chú bị thương lúc nào thế?” An Dịch túm bàn tay to của người đàn ông rồi bẻ ra, cô ngạc nhiên thốt ra tiếng khi nhìn thấy vết máu đỏ tươi.
“Cốc Liên đâm tôi một nhát.” Đau đớn bủa vây anh, Chu Hậu Đông cố tình tỏ ra suy yếu.
An Dịch vén quân phục lỏng lẻo của người đàn ông lên, phần eo quấn một lớp băng vải, cô dùng tay sờ một chút liền dính máu, xem ra anh bị đâm rất sâu.
“Cô ta đâm chú làm gì? Chẳng phải cô ta muốn kết hôn với chú sao.” An Dịch nói bằng giọng điệu tùy hứng, nhưng động tác lại dịu dàng như nước, vuốt ve vết thương của người đàn ông một cách nhẹ nhàng, nhất định là rất đau.
Chu Hậu Đông nắm cổ tay cô gái, kéo cô vào lòng: “Mẹ nó em có lương tâm không hả? Tôi nói vẫn chưa đủ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-duong/2600950/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.