Chương trước
Chương sau
Về đến nhà Hoan Hoan làm bài tập, Hạ Thiên Vũ ngồi bên cạnh máy tính, mỉm cười nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hoan Hoan, lúc này mới mở máy vi tính lên đăng nhập vào trò chơi. Hôm nay có chút không muốn thăng cấp, chỉ muốn đi ngắm phong cảnh, cô đưa nhân vật chạy đến Kỳ hoa viên trong trò chơi, nhìn cả vườn hoa, tâm trạng hình như đặc biệt tốt.

Trò chơi này chính là nội dung chính của quyển thứ tư, ở trong nguyên tác, Kỳ hoa viên là thế giới thứ tư của nam chính và nữ chính gặp nhau yêu nhau, cô thường bị cảm động bởi đoạn này, nếu như không có nhiều tai nạn như vậy, không có nhiều thân phận như vậy, bọn họ đơn thuần vẫn sống ở đây, tốt đẹp biết bao nhiêu!

Kỳ hoa viên trong trò chơi, trăm hoa đua nở, hấp dẫn nhất là ao sen, cô không khỏi cảm thán, rất đẹp!

Cô đang đứng bên ao sen, tâm tư không biết bay đến nơi nào, đến nỗi Dạ Diệc Hàn đến lúc nào, cô cũng không biết.

【 Trước mặt 】 Dạ Diệc Hàn: Cẩn thận chớ chết đuối đấy!

Cô gần như vấp ngã, bất đắc dĩ gởi tin nhắn đi:  ...... Không có việc gì, anh sẽ cứu tôi.

Đối với việc kết hôn với Dạ Diệc Hàn, bây giờ Hạ Thiên Vũ gần như đã thỏa hiệp, coi như đây là một sự kiện quạ đen vậy, hơn nữa kết hôn với đại thần có rất nhiều điều tốt, nghĩ như vậy, trong lòng ít mâu thuẫn hơn.

Đại thần sửng sốt mấy giây, hình như là không ngờ Hạ Thiên Vũ sẽ phản ứng như vậy.

【 Trước mặt 】 Dạ Diệc Hàn: Không hẳn, nói không chừng tôi sẽ chết vì tình.

【 Trước mặt 】Mạc Quân Vũ:......

Khóe miệng cô giật giật, sau đó di chuyển con chuột, Dạ Diệc Hàn thật sự biết nói đùa à! 

Cô đang nói chuyện, lại không cẩn thận rơi xuống ao sen, trong lòng mồ hôi lạnh, thật sự bị lời nói quạ đen của Dạ Diệc Hàn nói trúng rồi!

【 Trước mặt 】 Dạ Diệc Hàn: Cô thật sự ngã xuống rồi!

Cô bất đắc dĩ, đến bên bờ hồ sen cạnh một đóa Bạch Liên (sen trắng) tìm cách đi lên, lại bắn đi ra một hộp thoại.

Bạch Liên: Vùi mình trong lòng đất, sao lại quên hết tất cả ký ức? 

Mạc Quân Vũ: Cô là ai?

Bạch Liên: Ha ha, tôi cũng muốn biết tôi là ai, nhưng mà, tôi thật sự không nhớ.

Mạc Quân Vũ: Muốn tôi giúp cô không?

Lại thấy một luồng khói nhẹ thổi qua, Bạch Liên phát ra ánh sáng màu trắng, chờ ánh sáng tan hết, một cô gái áo trắng che mặt xuất hiện trước mặt bọn họ. Hình ảnh NPC thật sự là quá đẹp, cô nhìn thấy trong lòng không khỏi ngứa ngáy.

Cô gái áo trắng: Cô có thể giúp tôi tìm ký ức của tôi sao?

Mạc Quân Vũ: Cô có tín vật gì không?

Cô gái áo trắng: Có một miếng ngọc bội.

Mạc Quân Vũ: Được, đưa cho tôi, tôi giúp cô tìm manh mối.

Cô gái áo trắng: Cám ơn.

【 Hệ thống 】 Bạn đón nhận nhiệm vụ "Tìm kiếm ký ức", lấy được ngọc bội không biết tên, xin vui lòng tổ hợp với một người chơi khác phái để hoàn thành nhiệm vụ. 

Mạc Quân Vũ vô lực thở dài, không ngờ lúc này mình không làm nhiệm vụ, lại khiến nhiệm vụ đưa tới cửa, nếu đã đưa tới cửa, thì cũng không thể không đồng ý, vừa từ trong nước đi lên trên, vừa gởi lời mời cho tổ đội Dạ Diệc Hàn, trong lúc chờ Dạ Diệc Hàn đồng ý, cô lại đánh chữ trong tổ đội. 

【 Tổ đội 】Mạc Quân Vũ: Có nhiệm vụ chưa?

【Tổ đội】 Dạ Diệc Hàn: Có.

【 Tổ đội 】Mạc Quân Vũ: Vậy đi làm đi!

【 Tổ đội 】 Dạ Diệc Hàn: Có gợi ý gì không?

【Tổ đội】Mạc Quân Vũ: Nhiệm vụ: Tìm kiếm cô gái áo trắng mất ký ức, chi tiết công việc: Không có.

【 Tổ đội 】 Dạ Diệc Hàn: Nhiệm vụ có vật phẩm không?

Hạ Thiên Vũ liền mở túi ra, nhìn một chút khối ngọc bội không biết tên, vừa buông con chuột ra, đã nhìn thấy một câu nói: Có lẽ Mẫu Đơn biết.

【 Tổ đội 】Mạc Quân Vũ: Có lẽ Mẫu Đơn biết. Mẫu Đơn là ai?

【Tổ đội】 Dạ Diệc Hàn: Cô không phải là người ủng hộ trung thành của cuốn tiểu thuyết này sao? 

【Tổ đội】Mạc Quân Vũ: Tôi biết tiên tử Mẫu Đơn, cô ấy ở Kỳ hoa viên, nhưng nơi đó không có một người, cho nên tôi mới hỏi anh!

【Tổ đội】 Dạ Diệc Hàn: Đi thành Lạc Dương.

【Tổ đội】Mạc Quân Vũ: Tại sao?

【Tổ đội】 Dạ Diệc Hàn: Nghe qua chuyện xưa Vũ hậu trục xuất Mẫu Đơn chưa?

【Tổ đội】Mạc Quân Vũ: Đã hiểu.

Đại thần nhìn màn hình, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, thông minh, không hổ là bà xã nhà mình!

Bọn họ dùng Truyền Tống Phù đến thành Lạc Dương, NPC bắt đầu một cuộc tìm kiếm khá dài, cuối cùng cũng tìm thấy Mẫu Đơn ở rừng rậm hoang dã.

Mẫu Đơn: Các người là người phương nào?

Mạc Quân Vũ: Cô biết vật này?

Nhìn trong máy vi tính đối thoại đơn giản, mặc dủ cuộc đối thoại rất đơn giản, nhưng lại không có nghĩa là nó rất ngắn gọn, chấp nhận cuộc đối thoại, từng cái từng cái xuất hiện ở trong máy vi tính. 

Mẫu Đơn: Hoa yêu  ngọc bội, cô từ đâu đến?

Mạc Quân Vũ: Kỳ hoa viên Bạch Liên biến ảo(biến hóa huyền ảo) mà thành cô gái áo trắng, cô ấy quên mất mình là ai.

Mẫu Đơn: Thật sao? Ha ha, thật ra thì, quên cũng tốt, cần gì phải nhớ chứ?

Quân Mạc Vũ: Nhưng cô ấy muốn nhớ rõ.

Mẫu Đơn: Cô đi tìm Thiên Phi đi, cô ấy chắc chắn biết nên lựa chọn như thế nào.

Quân Mạc Vũ: Đi đâu tìm cô ấy?

Mẫu Đơn: Đánh bại tất cả hồ ly trong động Tuyết Hồ, cô có thể gặp cô ấy.

Mạc Quân Vũ: Cảm ơn cô đã nói cho tôi biết, chúng tôi phải đi ngay.

【 Tổ đội 】Mạc Quân Vũ: Hai chúng ta đi động Tuyết Hồ lắc lư đi!

【Tổ đội】 Dạ Diệc Hàn: Động Tuyết Hồ, rất khó khăn.

【Tổ đội】Mạc Quân Vũ: Vậy chúng ta đi chịu chết đi!

【Tổ đội】 Dạ Diệc Hàn:......

Động Tuyết Hồ là một phó bản cao cấp, bên trong quái rất cao cấp, tấn công cao, có rất ít người có thể còn sống khi đến đó, có một số cao cấp đến mấy lần, nhưng gần như không có điều gì tốt, vì vậy người đi càng ngày càng ít, nhưng mà bây giờ mình đi với đại thần, có gì phải sợ chứ.

Đến động Tuyết Hồ, hồ ly đầy đất, cứ như vậy bọn họ đánh một đám, đánh xong một con hồ ly cuối cùng thì hồ ly này hóa thành ánh sáng trắng, biến thành một cô gái đẹp, cô ấy mặc một bộ quần áo màu củ sen, khuôn mặt được trang điểm rất đẹp, rất xinh đẹp.

Thiên Phi: Ai đến quấy nhiễu giấc ngủ của tôi?

Mạc Quân Vũ: Cô biết Hoa yêu không?

Thiên Phi: Hoa yêu? Cô ấy ở đâu?

Mạc Quân Vũ: Cô ấy mất đi ký ức, đang ở Kỳ hoa viên.

Thiên Phi: Bây giờ chỉ sợ cô ấy chỉ là một linh hồn không nơi nương tựa đi! 

Mạc Quân Vũ: Cô ấy muốn nhóm chúng tôi giúp cô ấy tìm ký ức của mình. 

Thiên Phi: Không nên tìm ký ức về cho cô ấy, cô ấy sẽ đau lòng hơn bây, chuyện này các người không cần xen vào nữa.

Mạc Quân Vũ: Nhưng...... Nhưng mà, cô ấy vẫn chờ chúng tôi trở về!

Thiên Phi: Vậy các người trở về trả lời cho cô ấy đi! Nói cho cô ấy biết, quá khứ của cô ấy chỉ có vui vẻ hạnh phúc, không có đau buồn.

【 Hệ thống 】 Bạn tiếp nhận nhiệm vụ "Trở lại Hoa yêu".

【 Hệ thống 】 Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ "Tìm kiếm ký ức", lấy được phần thưởng: cách điều chế đồ công sở tuyệt thế và cách điều chế đồ công sở mộng ảo, đồng đội lấy được phần thưởng: Huyễn Linh thú.

Cô mở ra hai tờ cách điều chế ra, hệ thống thông báo cô học được kỹ năng đồ công sở mộng ảo và đồ công sở tuyệt thế, sau đó cô mở menu sản xuất ra, mới phát hiện thứ này lại có thể là trọn bộ trang thiết bị, các nghề nghiệp đều có, cô nghĩ một khi sản xuất ra đồ công sở tuyệt thế, chắc chắn sẽ làm cho tất cả server điên cuồng. Mà nhìn lại đồ công sở mộng ảo, thuộc tính lại càng điên cuồng hơn, hơn nữa không có nghề nghiệp hạn chế, đồ công sở kèm theo kỹ năng và thêm thuộc tính, có thể nói là biến thái.

【 Tổ đội 】 Dạ Diệc Hàn: Huyễn Linh thú, muốn không?

【Tổ đội】Mạc Quân Vũ: Không cần, là các chức nghiệp cũng có thể mang bảo bảo, có thể mang đi PK! Anh mang theo không tệ!

【Tổ đội】 Dạ Diệc Hàn: Cô đã gặp Thiên Tôn với đứa bé rồi sao?

【Tổ đội】Mạc Quân Vũ: Không có, anh là người đầu tiên.

【Tổ đội】 Dạ Diệc Hàn: Ngày mai tiếp tục đi, 2 giờ sáng rồi, ngủ đi!

【Tổ đội】Mạc Quân Vũ: Được, ngủ ngon.

【 Tổ đội 】 Dạ Diệc Hàn: Ngủ ngon!

Cô nhìn trang bị chế luyện tài liệu mộng ảo, phát hiện hình như hầu hết trong số họ cũng có, vì vậy hài lòng đi ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.